Nếu nói tình thương của cha mẹ như chái nhà trong mùi khói chiều lan tỏa, như cánh hạc bay trong chiều tinh khiết trắng muốt; thứ tình cảm thiêng liêng chứa vẻ đẹp hoàn mỹ, tự nhiên vô điều kiện; Tình thương nam nữ như đám mạ non dần trĩu hạt đơm bông kết trái chứa đựng yếu tố duy trì nòi giống; thì tình thương của Thế Tôn dạy cho chúng con biết kiên cường, dũng cảm, kiên trì theo đuổi con đường “Giác Ngộ”. Tình thương ấy trao cho chúng con niềm tin và sức mạnh để tiến về phía trước trong cơn Bát phong xoay chuyển vũ điệu cuồng loạn. Dẫn dắt, mở lối trên đường đời mênh mông rộng lớn, Đức Phật người Thầy đáng kính nhất! Thầy, trao cho chúng con đầy đủ phương tiện thiện xảo để xây dựng ngôi nhà Giới – Định – Tuệ.
Rồi trong tâm niệm ấy, chúng con quây quần bên nhau trong khóa tu “Báo Ân” 2024 tại Tổ đình Huê Lâm. Mỗi ngày chúng con có 9 thời khóa tu học liên tục:
1/ Khuya sáng: Hô canh, ngồi thiền, công phu khuya – Tiểu thực – Học pháp.
2/ Trưa chiều: Quá đường, chỉ tịnh – Lạy thù ân – Học pháp.
3/ Chiều tối: Ngồi thiền, Niệm Phật, Tịnh độ – Học pháp – Hô thiền chỉ tịnh.
Giữa mỗi thời khóa chúng con có từ 15 – 30 phút cho việc cá nhân. Để đảm bảo sức khỏe theo đại chúng, chị em không ai bảo ai đều ráng giữ gìn sinh hoạt cá nhân, ít trao đổi. Nhưng có một niềm vui nho nhỏ là sau mỗi bữa quá đường chị em tập trung lại cái bàn kẹo với đủ thứ quà vặt: bánh, kẹo, cà phê, sữa, nước C2, viên sủi C…
Vị nào thích cái gì thì chọn cái đó, thường thì kẹo, bánh ế hơn cà phê, sữa hay sủi. Có khi hai vị chạm tay chọn cùng một thứ vì quy định không được nói chuyện thế là nhìn nhau cùng phá lên cười rồi len lén nhìn chung quanh xem Sư quản chúng có gần đâu đó không rồi cười tiếp cho đã.
Mấy chị em kháo nhau cái bàn kẹo này thần kỳ, cứ hôm trước xẹp xuống thì hôm sau lại đầy ú các loại bánh kẹo ngon khác. Cứ vậy mà khóa tu trở nên hạnh phúc hơn, càng tu lại càng thấy hạnh phúc.
– Chị, đi siêu thị ở dưới có bán thêm C2 ngon lắm.
– Nhưng mà có sữa không, chị muốn uống một ít sữa nóng.
– Có loại trà sữa gói của Thái hay Myanma gì đó ít đường dễ uống lắm.
– Hí… hí… hí… được được nha, chờ xíu chị rủ thêm chị kế bên.
Bỗng nhiên sau lưng vang lên tiếng tằng hắng:
– Hừm… hừm…
Hai chị em không cần quay lại cũng biết là tiếng của Sư Quản chúng đang nhắc nhở giữ im lặng giữ sự thanh tịnh cho khóa tu. Hai huynh đệ nín thở chỉnh thẳng lưng, hai tay cung thủ im lặng quẹo xuống đi siêu thị mà không kịp rủ thêm chị kế bên.
Xuống tới nơi, thở phào rồi nhanh chóng quên đi tiếng tằng hắng của Sư, đưa tay lựa lựa mấy thứ quà vặt trên bàn.
– Oh, có bánh trung thu chay khô nè chị, cái này lạ mình ăn thử.
– Ý có kẹo chanh, kẹo sâm kìa.
Thế là hai chị em quyết định lấy mỗi thứ một cái ra ghế đá ngồi thưởng thức, không quên quấy thêm một ly trà sữa.
– Em thích quý Sư vì quý Sư dạy hay quá, cái gì cũng nói đúng chỗ khó em đang gặp phải. Mà công nhận trà sữa này ngon dữ chị.
– Chời quý Sư không hay thì ai hay, em hay chắc. Nãy chị thấy có bánh sữa con sâu mình ăn thử không?
Câu chuyện vô thưởng vô phạt có khi còn kéo dài hơn nếu không có tiếng tằng hắng vang lên sau lưng. Hai chị em đứng lên cung thủ về đến liêu mà quên luôn vụ ăn thử bánh con sâu. Trong lòng thì nghĩ quái lạ sao lúc mình ngoan không thấy Sư đâu, cứ hễ nói chuyện là chỗ nào cũng thấy Sư.
Chiều hôm sau, hai chị em quyết định ngầm với nhau sau giờ tiểu thực sáng sẽ phục kích xuống nhà trù (bếp) để xem dưới bếp đang làm gì tiện thể xin ít đá uống cà phê sữa. Y như kế hoạch, nhà trù nhanh chóng bị hai huynh đệ khám phá chỗ nào để chén bát quý Sư lớn, chỗ nào để khăn lau, rổ rá, đặc biệt là đá được để chỗ nào. Niềm vui chưa bao lâu, bỗng nhiên Sư Huy phát hiện sự xuất hiện của hai kẻ lạ mặt. Biết ngay là chúng dự khóa tu, Sư cho một bài học và dạy lên làm vệ sinh cá nhân chuẩn bị vô học pháp.
Tẽn tò, hai đứa lủi thủi về liêu, không quên ngoái lại nhìn để xác định chính xác vị trí cái thùng đá và hẹn nó “trưa nay hai chị sẽ gặp lại em”.
Nhật ký hành trình tu tập khóa này của hai chị em ngoài những kinh nghiệm tu tập tự thân quý giá trao truyền từ quý Sư giáo thọ, quý Sư Quản chúng, quý Sư Ban Tổ chức còn có niềm vui nhỏ từ cái bàn kẹo với rất nhiều quà vặt và câu chuyện phát hiện vị trí cái thùng đá dưới nhà trù.
Ngọc Thúy (ĐSHĐ-128)