Đoàn đến Lý Sơn, đảo ngọc giữa biển khơi vào buổi trưa nắng gió, những ánh mắt rạng ngời, thân thiện lời chào niệm Phật A Di.
Từ phố thành tỉnh Quảng Ngãi, con tàu rời bến đưa du khách xa bờ, chỉ khoảng 45 phút thôi, nhìn trùng dương gọi gió, sóng dạt ven tàu, nhấp nhô trắng xóa, người chưa quen hơi khó chịu chen qua cơn sợ hãi, nhưng ai đã từng say đắm biển khơi, đi mây về gió thì sá chi cảnh ba đào sóng lượn, vẫy nước chào tha nhân đem sức sống cho dân nghèo hải đảo.
Vâng, Lý Sơn đảo mà đoàn đi tham quan không lớn lắm, chỉ có 10 ngàn cây số vuông, so với đảo Phú Quốc, bậc đàn anh sẽ có cái nhìn thương em lắm, Lý Sơn ơi!
Lướt nhanh vòng triền đảo, cảnh trí nơi đây còn quá hoang sơ, vài ngôi chùa, hang động âm thầm tịch mặc bên cạnh những ngôi đình từng trải bão giông!
Nhà Văn hóa trưng bày hai bộ xương Cá Ông, tuy có hoành tráng hơn ở Nha Trang, song lối kiến trúc, nét đẹp điêu khắc chưa khởi sắc, nên nét nhìn xuyên qua ánh mắt từng du khách nghe cay đắng ngậm ngùi cho dòng lịch sử hơn 200 năm phơi mình trên bãi cát của đôi Cá Ông oằn mình che chở, đem nguồn lợi, dốc sinh tồn cho người dân biển đảo.
Thật lòng chia sẻ, từng đoàn đến tham quan đều có chung mơ ước một ngày không xa, đời sống sinh hoạt cộng đồng được nâng cấp. Nhà thương, trường học là yếu điểm hàng đầu mà Nhà nước và các cấp chính quyền phải lưu tâm.
Mong đến đích nhanh hơn là những doanh nhân, xí nghiệp đầu tư tầm cỡ để đáp ứng, đổi đời cho cuộc sống dân nghèo bớt phần cơ cực, vừa giới thiệu nét đẹp thiên nhiên xa xưa tạo hóa đã sẵn dành.
Lý Sơn ơi, giữa ngàn khơi biển cả, không có dòng suối thanh lương, nhưng cơ trời huyền bí, những giếng đào luôn có nước ngọt, cho cây trái xanh màu, sinh hoạt gia đình không nhọc nhằn bức bách.
Lý Sơn, đảo nổi tiếng là vua tỏi, nhưng mưa bão bất thường không bỏ sót năm nào, nên mùa màng trồng trọt tổn thất nặng nề, nguồn lợi cá tôm chưa hậu hĩ lắm, ắt quyết từng khó khăn đa dạng vẫn bao trùm.
Hải Lâm tự, với tượng đài Quan Thế Âm trên 40m và vài ngôi chùa khác, hang động, đền thờ từng hồi chuông ngân nga như réo gọi đàn con vui cuộc sống, từng không mây trời bãng lãng bủa những hạt nắng kiết tường, thuyền câu thâu đêm, mang về nguồn vui chắp cánh.
Thương lắm bạn ơi!
Dẫu biết rằng, nơi nào có dấu chân con người, ở đó đất trời sẽ bao dung, thiên nhiên ưu đãi, suối biếc cây rừng … nhưng bàn tay và khối óc, kỹ năng khoa học là tối ưu đẫy đà lối sống văn minh, giàu vật chất sẽ là nhịp bước không cách ngăn giữa đất liền và biển cả.
Lý Sơn đảo ngọc giữa biển khơi, cần lắm những bàn tay chung lưng xây dựng, hạ tầng cơ sở vật chất vun bồi nét đẹp tâm linh, đưa công nghiệp hóa vào mọi ngành nghề, cải thiện mô hình vua tỏi nổi tiếng hiện nay ở đảo, là đặc sản không nơi nào hơn được.
Từng hy vọng nhỏ đan mầm vươn sức sống, một ngày không xa đảo Lý Sơn tưng bừng mở ngõ đón du khách gần xa nhộn nhịp ghe tàu, thương buôn cập bến dễ dàng, du khách vào ra như ăn cơm bữa.
Bạn thương mến, nét bút trên là giới thiệu đảo Lý Sơn còn nhiều phấn đấu, toàn tâm kiến tạo đảo biển đẹp xinh, xa gần yêu mến thầm gọi Lý Sơn ơi, chúng tôi sẽ đến và ước hẹn nhiều lần hơn nữa.
Pha lẫn chút trầm tư, Lý Sơn vẫn là nét đẹp kiêu sa nếu được đầu tư tầm cỡ ở tương lai, còn hiện nay người dân đảo vẫn thiết tha, mong bạn sẽ về và đến thăm chúng tôi, nhưng tâm tình bỏ ngõ… !
Thay lời kết, người viết xin mượn lời thơ của một đại thi hào khi du ngoạn trên dòng sông Chiết Giang ở Trung Quốc:
“Mù tỏa Lô Sơn sóng Chiết Giang
Đi chưa đến đó hận muôn vàn
Đến rồi về lại không gì lạ
Mù tỏa Lô Sơn sóng Chiết Giang.”
Xin đừng buồn bạn nhé, dù biết như thế, Lý Sơn vẫn đẹp, ước vọng đang chờ, ngàn tia nắng ấm tạo nguồn cuộc sống an yên.
TKN. Như Như (ĐSHĐ-133)