Với nguyện vọng, có nơi lo cho Ni chúng được tu học, được nhìn thấy màu huỳnh y cùng sự trang nghiêm trong thời khóa tu, nên nhị vị Ni trưởng ở đây có tâm nguyện mở Hạ an cư. Mới ngày nào các Sư cô từ các vùng miền khác nhau đến chùa Pháp Võ tọa lạc tại huyện Nhà Bè, nơi còn nghèo và khó khăn của TP. HCM nhập Hạ. Giờ đây ba tháng An cư đã hoàn mãn các Sư cô chuẩn bị chia tay nhau về lại trụ xứ. Những ngày ở đây đã cho các Sư cô sự ấm áp an lành như một ngôi già lam thứ hai.
Ngày làm lễ Tự tứ đã đánh dấu kết thúc mùa Hạ. Ngày hôm sau chư hành giả chuẩn bị hành trang quay về trụ xứ. Tranh thủ còn thời gian, các cô cùng dùng buổi sáng với Ni trưởng Như Thủy. Kết thúc quá đường Ni trưởng đi xuống đại chúng đang ngồi ở dưới và hỏi:
– Các cô sáng nay ai đi về trụ xứ và không ở lại dùng cơm trưa được thế?
Nghe đến đó có một Sư cô đứng dậy chắp tay thưa với Ni trưởng.
– Mô Phật khoảng 8 giờ con đi ạ. Do con đặt vé máy bay phải đi ra sân bay sớm. Nên không ở lại được ạ.
Ni trưởng nhìn cô bỗng nhớ ra điều gì đó liền hỏi:
– Con là Nhuận Huyền phải không?
– Mô Phật Ni trưởng phải ạ.
– Con từ miền Bắc vào ở đây ăn, uống và các huynh đệ có hợp không?
– Dạ Mô Phật thức ăn rất hợp với con ạ. Các huynh đệ đối với con rất hòa thuận và vui vẻ với nhau. Lúc mới vào con bỡ ngỡ bởi khác nhau về cách sống và sinh hoạt nhưng giờ con cảm nhận ở đây như ngôi nhà thứ hai ạ.
– Ừ! Con về chùa bình an nhé, về nhớ đảnh lễ Thầy Tổ và cho Ni trưởng gửi lời thăm và chúc Thầy thêm một tuổi đạo. Nếu còn nhớ ở đây thì năm sau vào gặp nhé!
Nói xong Ni trưởng quay đi, ghé qua bàn gặp cô Lệ Khánh vỗ vai cô và nói:
– Con đi mua cho cô Nhuận Huyền ổ bánh mì và nhớ cho thêm chai nước rồi trao cô nhé! Buổi trưa cô ăn để thuận tiện di chuyển về quê.
– À! Mà đại chúng mình về trụ xứ rồi thì nhớ cũng cố gắng tự tu tập như trong ba tháng Hạ nhé.
Nghe đến đó đại chúng rất xúc động nhớ lại trong ba tháng qua. Mỗi ngày Ni trưởng sẽ đi xung quanh và hỏi đại chúng khẩu vị ở đây có hợp không? Có mặn hay lạt quá, thêm bớt gì không? Khi thấy chúng bệnh không ăn quá đường Ni trưởng hỏi thăm và đưa thuốc uống.
Ni trưởng luôn cùng đại chúng kinh hành không nghỉ buổi nào. Thấy Ni trưởng tuổi cao và những lúc mệt nhưng cũng không nghỉ mà cùng đại chúng tu học. Chúng con lấy làm hổ thẹn khi có những lúc xao lãng thời khóa công phu bái sám. Nhưng từ hành động đó đã phần nào đánh thức hạt giống Bồ đề siêng năng tu tập chúng con trong hiện tại.
Bên cạnh đó, Ni trưởng Như Thảo phụng sự dấn thân vào đời lo cho đạo và trẻ em mồ côi. Khi các Sư cô gặp khó khăn, Ni trưởng luôn sẵn lòng giúp đỡ. Cô Huệ Tịnh còn nhớ khi giấy tờ để làm sổ Hạ bị trục trặc và khó khăn. Ni trưởng cùng với đệ tử Sư cô Lệ Quang, cô Lệ Nhân đã hướng dẫn và đi lên thành phố nhiều lần. Và ngày ra Hạ Ni trưởng Như Thảo đã trao tận tay sổ Hạ cho cô Huệ Tịnh.
Cầm trên tay sổ Hạ, Sư cô rơi nước mắt vì sự giúp đỡ tận tình của quý Ngài ở nơi đây. Dù Ni trưởng phận sự đa đoan nhưng vẫn không ngừng giúp đỡ các cô và chỉ dạy các cô trong những lúc giảng dạy. Đã làm cho cô Huệ Tịnh thấy được sự dấn thân phụng sự chánh pháp không ngừng nghỉ dù tuổi tác cao. Với tấm lòng từ bi, yêu thương giúp người của Ngài.
Hôm nay, đây là buổi ăn cuối, đại chúng cùng với quý Ni trưởng nơi Hạ trường chùa Pháp Võ. Những hành động đẹp của quý Ngài sẽ ở mãi trong tâm thức. Vẻ đẹp hành động ấy đã ấm lòng của chư hành giả an cư nơi đây. Có lẽ mùa Hạ này là niềm hạnh phúc đến với các chư hành giả khi được kề cận sớm hôm bên nhị vị Ni trưởng là những bậc Tôn túc cao quý còn hiện diện ở đây mà không phải qua sách vở và báo hay là kỷ niệm. Quý Ngài đã tận tình chia sẻ, động viên và giúp đỡ chúng con khi khó khăn. Với ân đức ấy tình thương ấy, chúng con nguyện mãi ghi lòng cố gắng tu học, trau giồi giới định tuệ. Những lời dạy của quý Ngài là hành trang cho chúng con thúc liễm thân tâm trên bước đường tu học để phụng sự chánh pháp.
SC. Huệ Tịnh (ĐSHĐ-132)