Kính dâng Giác linh Ân sư
thượng NHƯ hạ NGỘ
Tôn Sư ân trọng vô ngần
Văn chương trần thế thập phần rời xa
Nay Thầy rời khỏi Ta bà
Mãn duyên trần thế lìa xa hồng trần
Nhìn đời như đám phù vân
Không không, sắc sắc chẳng cần luyến lưu
Đời người trăm kế ngàn mưu
Cuối cùng rồi cũng buông xuôi có gì?
Thầy luôn trải thảm Từ bi
Trải thân vô ngã, Mâu Ni thực hành
Thầy luôn chọn việc làm lành
Miễn sao ngoại cảnh tịnh thanh an nhàn
Thầy luôn tùy thuận thế gian
Độ đời bằng cách hân hoan vì người
Trên môi luôn nở nụ cười
Không hề cân nhắc với người chung quanh
Thầy không chen lấn đua tranh
Hy sinh cứu giúp hạnh lành muôn nơi
Tâm Thầy luôn được thảnh thơi
Trải lòng bi mẫn cho đời được an
Thầy không xa lánh thế gian
Nhưng không vì thế, trần gian đắm chìm
Tâm luôn thanh tịnh trang nghiêm
Đoan trang mẫu mực uy nghiêm thanh nhàn.
Thậm thâm trong tấm Y vàng
Oai nghi cốt cách trang hoàng thanh cao
Tình Thầy rộng lớn biết bao
Con nguyền học hạnh thanh cao của Thầy
Nay Thầy nhẹ gót về Tây
Tây phương thẳng tiến tiếp Thầy vãng sanh.
TKN. Trung Định – Vạn Hạnh Q.10 (ĐSHĐ-116)