Tôi đến với thư pháp bằng một cơ duyên rất đỗi đơn giản, tôi muốn dùng thư pháp là một phương thức để kết nối tâm mình. Đơn giản là tôi nhận ra tâm mình có quá nhiều xáo động, có rất nhiều phương thức thiền, nhưng tôi chọn học thư pháp là cách dành cho mình sự tĩnh lặng, quán chiếu.
Tôi nhớ có một ai đó từng nói rằng, nếu mong muốn của bạn đủ lớn, thử thách của bạn cũng sẽ nhiều, khao khát sẽ giúp bạn vượt qua những rào cản của nội tại, ứng với bản thân mình. Tôi thấy đúng với chính riêng tôi.
Rồi may mắn được Sư phụ nhận dạy với sự chủ động thời gian nào rảnh thì lên học, thật biết ơn khoảng thời gian ấy vô cùng, tôi luôn chọn tâm thái biết ơn trước mỗi hoàn cảnh, mỗi câu chuyện và tự nhắc bản thân đón nhận những bài học để trưởng thành hơn.
Cơ duyên được học Sư phụ lại là một quá trình đắn đo, lo lắng và vượt qua những rào cản.
Mỗi buổi tối trước khi về chùa học là những bài học phải đối diện, phải vượt qua, là những thử thách phải hoàn tất, phải đối diện tâm bấn loạn, bất an, và rồi với mong muốn mãnh liệt, cần phải kiên trì, cho bản thân được sống với sự rèn luyện, tôi đã bình yên về dưới chân Phật,
Ngoài những lúc Sư phụ chỉ bảo, những lời dặn dò về luyện chữ ra sao, rèn tâm thế nào, là hàng giờ ngồi dưới chân Phật và tự học, có những lúc tay viết mà tâm chạy, bay đi xa tít, rồi nhờ tiếng kinh đều của chư Tăng, tâm như được kéo lại, được nhắc nhở, được trở về với hiện tại. Được thở đều với cây bút trên tay, mỗi ngày đến với thư pháp, tôi yêu hơn nét chữ của mình, trân trọng hơn trang giấy tôi đang viết, và rồi mong muốn chia sẻ đến nhiều bạn trẻ biết về thư pháp, chia sẻ cho các bạn biết thêm một phương pháp thiền tập trung. Mong muốn ngày một lớn, tôi càng muốn học thật nhanh, nhanh nhất có thể, để có thể tự tin mở lớp, nhưng có lẽ tâm vội vàng đã phá những thứ vốn chưa tròn trịa, nét chữ chưa được thanh thoát, chưa được sự phóng khoáng và tự do như nó vốn là. “Dục tốc bất đạt”, là câu Sư phụ luôn nhắc đi nhắc lại với tôi, con có những cái sai, có những cái cần chỉnh, để khi con chia sẻ lại cho người cần, con sẽ quan sát được cái chưa được của họ để nhắc nhở, để giúp họ hoàn thiện hơn, con cần sự kiên trì, nhẫn nại, tập trung nhiều hơn thế nữa.
Trân trọng biết ơn những chỉ lối, những dẫn dắt của Sư phụ, những giờ bình yên dưới chân Phật giúp tôi kiên định hơn, nhận ra và áp dụng những điều nhận được từ thư pháp vào cuộc sống, suy nghĩ giản đơn hơn. Ước mơ về một lớp học thư pháp ngày càng được rõ ràng hơn, tôi có thể viết được thư pháp thì bất kỳ ai cũng có thể viết được thư pháp.
Trân trọng từng phút giây hiện tại của mình, trân trọng biết ơn những nhân duyên tương trợ, biết ơn những hạt mầm được nở khi yên bình ngồi dưới chân Phật Từ bi.
Thủy Đỗ (ĐSHĐ-117)