Ngựa con suốt ngày lêu lổng ăn chơi. Bạn bè, người quen đều khuyên cậu chăm chỉ học tập và lo làm việc nhưng ngựa con đều bỏ ngoài tai. Cậu ỷ bố mẹ có chức quyền, giàu nứt đố đổ vách, ai ai cũng kiêng nể, e sợ, thì cậu cần gì phải học, phải làm việc, cứ ăn chơi hưởng thụ cho sướng cuộc đời. Ngựa con đi khắp vùng, quậy phá mọi người xung quanh, vung tiền ra mua chuộc, sai khiến bọn xấu làm theo ý muốn của cậu. Thấy ai ai cũng làm việc, học tập, ngựa con buồn chán đi ra khỏi trang trại rong chơi. Cậu gặp thỏ đang cần mẫn đào đất ở một lùm cây bên bờ sông. Ngựa con đến gần thì thấy thỏ vừa đào xong một củ mài. Quay ra thấy ngựa con, thỏ quay mặt và vội vã bỏ đi. Ngựa con đuổi theo, hỏi :
– Sao khi thấy tôi, cậu lảng tránh và vội vã bỏ đi thế?
– Vì tôi nghĩ cậu sẽ chiếm giữ củ mài của tôi.
– Sao cậu lại nghĩ xấu về tôi như vậy hả?
Thỏ bình tĩnh đáp :
– Vì bố mẹ cậu luôn dùng quyền lực để cướp miếng ăn của người khác, cậu rõ chưa?
– Nhưng đó là bố mẹ tớ, còn tớ thì …
– Trước sau gì thì cậu cũng làm như vậy. Vì bây giờ cậu không chịu học hành hoặc làm việc, để tạo ra sản phẩm cho xã hội, thì sau này để có cuộc sống sung sướng cậu cũng sẽ làm như bố mẹ cậu thôi.
Lời bàn: Quan trọng ta đang là ai, không phải cha mẹ ta đã là ai. Thời nay, cũng có những kẻ lợi dụng chức quyền, danh vọng để lừa đảo, chiếm đoạt tài sản, tiền bạc của những người lương thiện. Thật đáng buồn!
Diệu Lan (ĐSHĐ-007)