Chúng tôi là những nhà báo không thẻ, hoạt động nghiệp dư, nhưng đã đang và sẽ đồng hành cùng với các nhà báo chuyên nghiệp, trên lĩnh vực thông tin báo chí của nước nhà. Tin, bài của các nhà báo không chuyên mang đến cho bạn đọc cái nhìn toàn diện đa chiều trên nhiều lĩnh vực ở khắp các miền của Tổ quốc. Họ bày tỏ tiếng nói ngợi ca cái thiện, dũng cảm đấu tranh chống lại cái ác, thói hư, tật xấu của tệ nạn xã hội, tệ quan liêu, tham ô, hối lộ…
Các nhà báo không thẻ cầm bút với trách nhiệm và lương tâm của người làm báo chân chính gửi gắm những nỗi niềm trăn trở qua từng trang viết, được trải lòng mình về cuộc sống, được nói lên tiếng nói của mình qua câu chữ. Nhà báo nghiệp dư có ở trong các thành phần xã hội, không phân biệt nghề nghiệp, tuổi tác, tôn giáo, dân tộc… Song tất cả họ đều có chung một đam mê, đó là được viết, được thử sức về lòng kiên nhẫn của chính bản thân mình và tự vươn lên bằng chính khả năng và lòng đam mê của bản thân. Họ giống như con tằm cần mẫn nhả những sợi tơ vàng óng ánh tô thắm cho đời.
Đội ngũ những người làm báo ở nước ta luôn được mọi người coi trọng, vì chính họ đứng ra bảo vệ pháp luật, lợi ích chính đáng của Nhà nước và nhân dân. Bản thân họ cũng là những người phải chịu nhiều nguy hiểm rình rập khi tác nghiệp, thế nhưng họ vẫn tận tâm với nghề. Các nhà báo không thẻ cũng vậy, họ viết bài không phải để cầu danh, cầu lợi, bởi họ hiểu rằng, ai đó dấn bước vào nghề báo để cầu lợi danh thì không thể thành nhà báo chân chính, nhà báo của nhân dân.
Đến với nghề báo không phải là việc để kiếm thêm thu nhập mà là niềm vui tuổi về hưu. Niềm hạnh phúc của người cầm bút khi những bài viết của mình có mặt trên mặt báo, góp phần làm đẹp hơn cho cuộc sống. Chúng ta có quyền tự hào vì đã đóng góp phần nhỏ nhoi của mình vào sự nghiệp báo chí của Đảng, của dân tộc do Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập. Người đã dày công chăm sóc, nuôi dưỡng để hôm nay đơm hoa kết trái, và hơn bao giờ hết những người cầm bút cần thực hiện thật tốt 9 điều quy định đạo đức nghề báo.
Đàm Vũ (ĐSHĐ-117)