Chị em ơi, ta hãy tiến lên
Dụng công học hỏi tự xây nền
Bồ đề trí tuệ ta ươm giống
Chẳng phải nhờ ai ta lập nên
Thầy, bạn, khai thông, đường thẳng lối
Bước tới, là ta cố tiến lên
Đã quyết chèo thuyền, thuyền ngược sóng
Ra sức kìa ai phải vững bền
Chùn tay, buông mái, thuyền lật úp
Do đó ta nên cố gắng lên
Đầu đội trời cao, chân đạp đất
Đường dài trước mắt rộng thênh thênh
Cô thân, chích bóng, chân cất bước
Bước tới lâu đài đặng tiến lên
Đất Phật Tây phương đâu ngăn cách
Quyết tâm, ta cố gắng đặng xây nền
Học hỏi sưu tầm nơi kinh sách
Chuyên cần, tinh tấn, chớ ngủ quên
Bài vở học rồi nên ôn lại
Giảng dạy Thầy luôn được gọi tên
Bảo Đàn, Cảnh Sách ta gắng học
Công đức Ân sư nguyện đáp đền
Pháp Hoa thâm nghĩa, ôi cao tột
Sen ở trong bùn cố ngoi lên
Gió thoảng xa đưa hương ngào ngạt
Không nhiễm mùi trần được đặt tên
Nhìn hoa, ta nhớ nên cố gắng
Gắng sức tu hành cố tiến lên
Bụi trần nhẹ phủi thân như huyễn
Tỉnh lại kìa ai, thoát não phiền.
Sư Cụ Diệu Tịnh (Hải Ấn) ĐSHĐ-114