Gió đã lạnh, Thu tàn Đông sang rồi xuân đến. Theo quỹ đạo của đất trời, vạn vật xoay vần, đổi thay không dừng. Cũng ngần ấy thời gian tồn tại giữa cõi đời, ta chọn cho mình cuộc sống an dật, hay chọn cho mình cuộc sống vì mình vì mọi người? Noi gương Đức Phật, đường lối của Tông môn, hạnh nguyện nơi Thầy Tổ, chúng con những Thiền sinh đang tu tập trong môi trường có Tăng thân, có Thầy Tổ, được sự bảo hộ của Tông môn, chúng con lớn lên bằng cơm Thiền sữa Pháp, thật hạnh phúc biết bao được học, được lao tác, được tu. Sư ông Trúc Lâm thượng Thanh hạ Từ đã từng dạy: “Không thể ngồi yên mà thọ dụng của tín thí. Việc tu như hơi thở, việc làm như ăn cơm và học như uống nước.” Chúng ta không thể thiếu một trong ba thứ trên mà tồn tại được. Trong Thiền viện luôn áp dụng Thiền giáo song hành.
“Học mà không tu là đãy sách.
Tu mà không học là tu mù.”
(HT. Khánh Anh)
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Trường Thiền Ni lập đã thừa ba năm
Thiền sinh các viện rất chăm
Công phu lao tác chuyên tâm ôn tầm
Giáo lý kinh điển thậm thâm
Học sâu Thiền phái Trúc Lâm soi đường
Công Thầy nghĩa bạn mười phương
Chúng con nào dám lỡ đường buông lung
Thuận thế phương tiện chung cùng
Lớp Ni Linh Chiếu tương phùng thi chung
Năm ngày lưu trú dùng chung
Cơm rau dinh dưỡng tâm thương lão bà
Ni trưởng từng bước xem ra
Ôi nha! Con nhà trưởng giả quả là
Ý châu đầy đủ ta xài
Tín Giải chỉ rõ không sai chỗ nào
Quên mình lầm nhận vàng thau
Con người trưởng giả kẻ cào cào phân
Người tu sáng suốt chớ nhầm.
Tánh linh hằng biết rõ phân rành rành.
Tri ân các bậc lão thành
Tâm người thương tưởng tập tành hậu lai
Học tu giáo lý không hai
Chuyên tâm rõ suốt lợi ta ích người.
Cũng chính vì thế, chúng con đủ phước duyên, nhờ ân đức cao vời của Sư ông Trúc Lâm thượng Thanh hạ Từ, Hòa thượng Trưởng ban Quản trị Thiền phái Trúc Lâm thượng Nhật hạ Quang, quý Ni trưởng Thiền viện Linh Chiếu… đã mở lớp Trung Cắp Trường Thiền Ni cho các Thiền sinh chúng con được theo học. Năm nay đã là năm cuối của khóa X, (2021-2024). Nương theo tấm lòng lão bà của quý Ngài chúng con ý thức được trách nhiệm bổn phận của người con Phật, trách nhiệm tu tập đối với bản thân mình và người sau. Quý Ni trưởng tuy niên cao lạp trưởng đã vì hậu bối chúng con, không quản lao nhọc và bệnh duyên, tạo môi trường chăm lo, sắp xếp cho chúng con từng bữa ăn giấc ngủ, không kể chúng nhà hay chúng ngoại viện. Chúng con cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi trở về nguồn. Thiền sinh các Thiền viện như Phổ Chiếu, Viên Chiếu, Huệ Chiếu, Chơn Không Ni, Hương Hải, Tuệ Thông, An Lạc, Phúc Trường, Bảo Hải, Trí Đức, Chúng Ni sư Huệ Hiền… vô cùng cảm bội ân sâu của quý Ni trưởng và các giáo thọ Ni trong trường Thiền, chỉ có năm ngày thôi mà ấm áp nghĩa tình Tông môn, với tấm lòng vì những mầm măng của đạo pháp. Để đáp lại thâm tình sâu nặng, không bằng lời văn mà có thể diễn tả hết được, Thiền sinh chúng con nguyện cố gắng tu học, Trui rèn sửa đổi thân tâm, trau giồi giới đức, lợi mình ích người. Sống một ngày đáng một ngày, dù đời dẫu ngắn ngủi vẫn nguyện kết duyên với chủng tử đốn giáo. Không thể chấp nhận sống buông trôi, để đời vô ích, như Sơ Tổ Trúc Lâm Phật Hoàng Trần Nhân Tông đã dạy:
Phiên âm
Thân như hô hấp tỷ trung khí
Thế tợ phong hành lãnh ngoại vân.
Đỗ quyên đề đoạn nguyệt như trú
Bất thị tầm thường không quá xuân.
Dịch nghĩa
Thân như hơi thở ra vào mũi
Đời tợ mây trôi đỉnh núi xa.
Tiếng Quyên từng chập vầng trăng sáng
Đâu thể tầm thường qua một xuân.
Quả thật là như thế, giữa cuộc sống mong manh như sương đầu ngọn cỏ, chẳng khác tuồng mộng ảo, chỉ cần một hơi thở ra mà không hít vào là sang đời khác. Nhưng khi đang hiện hữu lắm lúc ta quên, chạy theo duyên trần, sự tất bật của cuộc sống, sống gấp, sống vội, một khi nhìn lại thì đã hơn nửa đời người, hoặc quên nhìn lại thì đã đến lúc gần đất xa trời. Nếu chúng ta thường quán chiếu, nghĩ đến sự vô thường giúp bản thân giảm những chấp trước tham đắm, thì đâu phải tranh đua giành giật, thương, ghét, phải quấy… Ôi mệt nhòai với những thứ không đâu… rồi cũng trắng đôi tay vào cỗ quan tài. Nên Sơ Tổ đã dạy:
“Thân như hơi thở ra vào mũi
Đời tợ mây trôi đỉnh núi xa.”
Chỉ khi nào mỗi người đã hiểu rốt ráo, tự thân ứng dụng vào đời sống tu hành, thì chúng ta mới có niềm vui trong tu tập chuyển hóa nội tâm, uống nước nóng lạnh tự biết là đây. Còn học hành mà chỉ dùng để diễn đạt thì chỉ như ăn bánh vẽ. Mỗi người tự tu tự vui, chúng ta sống, bản thân sẽ là người hiểu chính mình nhất. Nhớ lời Sư phụ Bảo Hải dạy: “Con có thể lừa dối cả thiên hạ, nhưng con không thể dối được lòng mình. Tòa án lương tâm là tòa án công bằng nhất, hãy sống tốt, sống đúng như những gì con đã được học và được hiểu thì đời tu hành của con mới có lợi lạc, an vui. Ai đó đem niềm vui đến cho con, họ có thể lấy đi bất cứ lúc nào, còn niềm vui tu đạo, từ Pháp lạc và Thiền vị thì không ai cướp mất của con được…” Tạc dạ ghi lòng những giáo từ đơn giản mà thâm thúy đến tâm can, thân này thì có đến có đi, nhưng âm hưởng tu hành, học hiểu sẽ theo chúng con từ đời này sang kiếp khác. Thành kính tri ân Người! Sư phụ kính yêu của chúng con! Thầy đã cho chúng con nhận chân ra được niềm vui từ sự tu tập, cái luôn đầy đủ không bao giờ thiếu, có thiếu chăng là chúng con thiếu tu, nên những bất an phiền muộn mới lấn chiếm ngự trị, rồi cũng những lời dạy không biết mỏi mệt từ Thầy, chúng con đã vượt qua những muộn phiền với cấp độ chúng ngày càng giảm, có niềm vui trong tu tập, thấy mình hạnh phúc biết bao!
“Tiếng Quyên từng chập vầng trăng sáng
Đâu thể tầm thường qua một xuân.”
Khi đọc lời thơ, chúng ta thấy hiện lên khung cảnh đêm yên bình vắng lặng, có tiếng chim Quyên hót từng hồi từng hồi, nhìn lên thì vầng trăng sáng lung linh. Hiểu thêm một tầng nghĩa nữa, khi cảnh lặng lòng yên thì tánh nghe, tánh thấy trùm khắp. Tuy chỉ những điều hết sức bình thường trong cuộc sống nhưng qua cái nhìn của người biết tu, cũng tiếng chim Quyên, cũng vầng trăng sáng ấy, nhưng lý đạo sâu mầu, ánh trăng sáng kia chỉ cho bản tâm sáng suốt nơi mỗi người. Nhận được tâm chân thật rồi thì không thể sống buông trôi, tầm thường qua một đời mà bỏ quên mùa xuân miên viễn bất tận nơi mỗi người, ai cũng tự đầy đủ. “Đâu thể tầm thường qua một xuân.”
Được học được hiểu rõ, chúng con mỗi ngày càng ý thức được trách nhiệm của người tu sĩ trẻ đối với Phật pháp đối với Tông môn. Nhìn hình ảnh của quý Sư bà Linh Chiếu, Sư bà thượng Như hạ Tịnh, Sư bà thượng Như hạ Thành, tuy niên cao lạp trưởng, vẫn bước từng bước chậm rãi, sức khỏe cũng suy giảm theo năm tháng nhưng quý Ngài vẫn trái tim từ bi ươm mầm đạo pháp, bước đến từng bàn ăn, thăm hỏi, xem xét, một câu ấm áp vang lên:
– Tụi con ăn nhiều vào để có sức khỏe để thi tốt nha! Mấy đứa con là con trưởng giả. Hạnh phúc và sung sướng lắm, mấy ngày này tụi con chỉ lo học thi và ăn uống nghỉ ngơi, không phải lo gì hết.
Ngẫm lại cũng thật đúng, lắm lúc chúng con quên mình là con trưởng giả, chỉ nghĩ mình là kẻ làm mướn hốt phân. Lúc nghe Sư bà nói, ai cũng cười vui, một nghĩa đạo sâu mầu, ẩn ý sau chuyện ăn ngủ đó là nhắc nhớ chúng con, biết mình hạnh phúc, biết mình là con Phật, biết mình có tánh Phật, có như ý châu sáng ngời, đừng quên mà tự nhận là kẻ làm mướn hốt phân thuê, như dụ trong kinh Pháp Hoa phẩm Tín Giải. Sau lời nhắc của Sư bà Linh Chiếu chúng con cảm thấy thật ấm lòng, từ sự quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ, đến nhắc nhở chúng con tu hành. Chỉ sau năm ngày tại Trường Thiền Trúc Lâm Ni tại Linh Chiếu, chúng con cảm bội ân đức và từ trường quý Sư bà đã dành cho hậu bối, cảm giác được về nguồn hạnh phúc.
Tu hành lập hạnh anh nhi
Nơi nào gian khó nản gì thời son
Sống cho thật tốt khi còn
Người công dân tốt đủ tròn hôm nay.
Tâm cùng Thích tử hăng say
Siêng tu chăm học ta quay trở về
Về là về tại nơi ta
Tánh hư tâm xấu loại ra từng giờ.
Tu mau thời khắc chẳng chờ
Kiếp người nào khác nhả tơ nơi tằm
Vui tu vui học chăm làm
Chẳng từ ngoại cảnh người phàm tiến tu.
Hạnh phúc an lạc đâu xa
Trở về thực tại ngỡ ra đây mà
Có Thầy có cả hôm nay
Thâm ân nguồn cội Tông phong trọn đầy.
Sư ông Tông chủ ân dày
Nương nơi thời khóa hàng ngày cần siêng
Làm học tu mãi tinh chuyên
Mồi đèn tiếp đuốc chẳng kiêng nề hà.
Trở về tâm Phật hằng sa
Đăng trình rực rỡ lung linh chiều tà
Thể dụng tùy thuận không xa
Tiếp Tăng độ chúng Phật đà truyền trao.
Nói dễ làm khó ôi chao!
Bền tâm vững chí không sao nản lòng
Nguyện đem sức mỏng dày công
Thành tâm dâng kính sắt son một lòng.
Tài hèn sức mọn đáp ân
Nhờ công giáo dưỡng thâm ân nơi Thầy
Tông phong bảo hộ hàng ngày
Thiền sinh hậu thế chớ chày lãng xao.
Tu đây không chỉ riêng mình
Tu đây lợi ích khắp cùng nhân sinh
Tu đây Phật pháp xương minh
Tu đây đền đáp thâm ân bao người.
Cuộc đời của chúng ta trải qua rất nhiều kỷ niệm, có những dấu ấn khó phai, Thiền sinh chúng con được sự bảo hộ của Tông môn sống bình an, hạnh phúc trong nếp sống Thiền gia, càng tu càng vui. Hình ảnh từ bi ai mẫn, tận tụy của các bậc Trưởng thượng dành cho hậu học chúng con quả thật là:
“Ân giáo dưỡng một đời nên huệ mạng
Để thành người, kế vãng khai lai
Công đức ấy, người ơi xin nhớ mãi
Trải ngàn sau muôn kiếp khó đáp đền.”
Trong tinh thần biết ơn của người con Phật, đối với những bậc Thầy, để chúng con thật hạnh phúc, được nhận sự giáo dưỡng của quý Thầy, quý Ni trưởng, Ni sư trong Trường Thiền Trung cấp Ni Linh Chiếu, chúng con không thể nào quên được công ơn to lớn, thâm ân trời bể, không bờ mé và không ngôn từ nào có thể đong đếm được thâm ân của Sư ông Trúc Lâm. Vì có Sư ông, mới có quý Thầy, có quý Thầy mới có chúng con. Chúng con được nuôi dưỡng và lớn lên trong vòng tay của quý Thầy, quý Ni trưởng, Ni sư và đường lối tu hành của Tông môn. Để tỏ rõ lòng biết ơn trong muôn một, không gì hơn, mỗi người Thiền sinh chúng con nỗ lực tu học và chuyển hóa thân tâm, tu vui mỗi ngày, lợi mình, sống tốt đạo đẹp đời, vì mình vì mọi người, noi gương quý Ngài vì hậu lai không mệt mỏi. Tâm từ rộng lớn bao dung, dung những điều khó dung trong thiên hạ, có như vậy tâm từ chiêu cảm thế hệ truyền đăng tục diệm, mồi đèn tiếp đuốc ngày càng hùng cường đủ chất và lượng. Mỗi Thiền sinh chúng con sẽ tự thân vận động, cố gắng nỗ lực không ngừng sống trong nếp sống Thiền gia, được sự bảo hộ của Tông môn, răn dạy của Thầy Tổ và Tăng thân, hợp quần nên sức mạnh Tăng đoàn, vì “Tăng ly chúng Tăng tàn. Hổ ly sơn hổ bại” Thiền sinh các Chiếu chúng con vô cùng cảm bội ân sâu của quý Ngài! Đã tạo điều kiện cho chúng con được tu được học, được thi, được sống vui trong nếp sống tu hành hạnh phúc ở thời đại 4.0 này!
Hải Thuần Bảo Hải (ĐSHĐ-126)