(Kính dâng Giác linh Cố Ni trưởng thượng Lệ hạ Ngộ, hiệu Như Ngộ)
Nếu trọn đời người không có NẾU
Thì đời đâu có cảnh chia ly
Thế sự vô thường… tử sinh nghiệp định
Nước cuốn thuyền trôi
Mây chiều, như cánh diều chao lượn
Tim ngừng đập – Vũ trụ tối đen
Trời đất quay cuồng
Vạn Hạnh Ni dồn dập tiếng Trống Chuông
Báo hiệu giờ Giải Thoát
Vị Trưởng Ni đức độ
Ánh nắng chiều hấp hối
Lá vàng rơi, muôn dòng lệ rơi rơi
Sư Tỷ đi, về thế giới thảnh thơi
Nhưng Muội thấy lòng mình như ngưng đọng
Lặng trong phút giây hồi tưởng lại
Những ngày qua Huynh Đệ sống bên nhau
Lúc ra đi thì Chị trước Em sau
Ôi! Cao rộng tình Đệ Huynh thắm Thiết
Vô thường đến Chị Em đành cách biệt
Giữa cảnh đời sống thác
Sư Tỷ đi, bỏ Em lại đây rồi…
Lòng thương đau em cảm thấy bồi hồi
Với tấc dạ,
Tấm thâm tình Linh sơn Pháp lữ
Bao luyến lưu – bao Phật tử kính thương
Tối lửa tắt đèn – Còn đâu nữa!
Bữa cơm, trà, mỗi bữa vắng bóng Sư
Dáng đoan trang với giọng nói hiền từ
Em cảm thấy rằng mình sao bé nhỏ
Còn Sư Tỷ, còn khắp nơi đây đó
Đồng chung lo Phật sự chan hòa
Huynh Đệ đồng Sư, đồng chung sống một nhà
Cùng góp sức, góp công cho Thiền gia rạng rỡ
Em hy sinh với đôi tay gầy chống đỡ
Cho Thiền gia muôn thuở được trường sinh
Kính nguyện Giác linh Sư Tỷ
Theo khói quyện hiển linh
Về chứng giám tấm chơn tình Linh Sơn cốt nhục.
TKN. Phước Giác (ĐSHĐ-113)
Sc Nhẫn Hòa diễn ngâm
Phụng vì Vạn Hạnh đường thượng Từ Lâm Tế Chánh Tông Tứ Thập Nhị Thế, thượng LỆ hạ NGỘ, tự TRÍ TĨNH, hiệu NHƯ NGỘ, Ni trưởng đài tiền chứng giám.