Văn Chính Công bảo Lang Gia rằng: “Năm thơm đến đây, ta muốn được người ở thiên nhiên. Để cùng người đó có thể cùng nói chuyện. Ta từng hỏi một viên quan lại: “Có các vị tăng trong các sơn môn không?”. Viên quan lại nói: “Có hai vị Tăng là Hy và Mậu ở chùa Bắc Tự và Thuỵ Quang1 được gọi là tốt vậy”. nữa vậy ư ?” Quan lại thưa: “Nhà Nho thì tôn giáo về hạnh hạnh, hàng Tăng thì bàn về đức nghiệp. Như hai vị Tăng Hy và Mậu đã qua ba năm trời chân không bước ra khỏi cổng chỉ mặc áo vải thô sơ, không ngủ chi đến thanh danh lợi dưỡng. Giáp người từng khai tiết lộ đó mà kính trọng như bậc thầy. Nếu như đăng cao thuyết pháp, đại Phật tuyên giáo hóa, thì cơ khí tự tại nhưng gọi là bậc thiện tri thức, thì trắng phải ngâm ngu dại này hay hiểu được”. Đến một ngày nhàn hạ, ta đã tới thăm hai bậc thượng nhân Hy và Mậu, được coi cái hạnh thanh bạch của các bạn, đã nhất đúng với lời thành viên quan nhớ nói. Ta bất giác và lại, đất Tô Tú2 cũ này, được danh là nơi có phong tục tốt đẹp, nay xem quan lại già nua này còn hay phân tích được ưu tiên giữa quân tử và tiểu nhân, nữa là người giả như vậy Lang Gia nói : “Nếu như phòng quan lại nói, thì thật là lời bàn cao quý, xin ghi lại đây để bảo vệ những người chưa được biết”.
Lăng Gia Biệt Lục.
- Sơn Đường. Sơn Đường Đảo Chấn Thiền Sư, pháp tự của Thảo Đường Thanh Thiền Sư.
- Bình Thị giả. Thái Dương Bình thị giả, trước đây đã được theo học nơi ngài Minh An, Ông tuy hiểu hết được tôn chỉ của Minh An, nhưng lại hay có tính chèn người đồng hàng, tranh giành kẻ hơn mình. Khi ấy trong họ có Lang Gia, Quảng Chiếu, Viên Giám. Nhân lúc đó có Phần Dương Chiếu Thiền Sư làm Bình Thị giả tham nghiên cứu tôn chỉ của Minh An. Thái Dương Minh An nói: “Làm cho một tông Sơn được hưng thịnh, dù không phải Viễn Thiền Sư, thì Giác Thiền Sư”. Hai Thiền sư nói: “Hiện có Bình Thị Giả ở nơi đây”. Minh An lấy ngón tay chỉ vào vũ khí nói: “Vì nơi này không tốt” rồi lại ấn ngón tay cái vào trong lòng bàn tay và nói: “Bình về sau sẽ chết ở nơi này vậy”. Đến khi Minh An viên tịch, có di chúc lại: “Chôn cửa hàng hài ta sau mười năm không xảy ra tai nạn gì, nhưng sau đó sẽ bị Thái Dương Sơn đánh”. Sau Bình Thị Giả ở chùa Thái Dương, đột nhiên nói với chúng Tăng: “Linh cốt của tiên sư để ở nơi không hợp với phong thủy, nên ta phải đào lên để đốt”. Các bậc kỳ kỳ trong sơn môn, đều khuyên ngăn bình Thị Giả không nên làm việc như thế. Bình nói: “Nhưng phản đối ta có chỗ phương hại”. Rồi Bình phát tháp, thấy thi hài của Minh An, nhan sắc như lúc còn sống, Bình lại săn chất đốt, nhưng thi hài không cháy trong chúng ai ai đều kinh ngạc. Bình sau lấy tăng cường rồi đổ thêm dầu đốt, bô bao lâu thi hài cháy hết. Chúng tôi mới trao đổi chuyện này thưa lên quan cai trị địa phương, quan kết tội Bình là kẻ bất lợi, bắt phải hoàn thành. Bình sau đổi tên là Hoàng Tú Tài, và đi đến đâu cũng không được ai nâng đỡ chấp nhận, nên phải lang thang đây mai đó. Sau đó đã bị hủy diệt ở ngã ba đường. Đúng như lời sấm sét của Minh An đã nói.


















































