Tri ân một đời âm thầm phụng hiến của Ni trưởng Thích Nữ Từ Nhẫn.
Sáng ngày 13/7/2025, tại Học viện Phật giáo Việt Nam TP. Hồ Chí Minh – cơ sở II (xã Lê Minh Xuân, huyện Bình Chánh), trong khuôn khổ khóa tu Ngày An Lạc đầu tiên do Học viện tổ chức, với sự tham dự của hơn 2.000 hành giả Tăng Ni và Phật tử, Đại lão Hòa thượng Thích Trí Quảng, Pháp chủ GHPGVN, Viện trưởng Học viện đã có thời pháp khai thị sâu sắc “Muốn an lạc, phải biết buông bỏ.”
Nhân khóa tu này, trước sự hiện diện của đại chúng và chư Tôn đức Hội đồng Điều hành Học viện, Đức Pháp Chủ trao tặng khánh vàng và Bằng tuyên dương công đức đến Ni trưởng Thích Nữ Từ Nhẫn – bậc Trưởng lão Ni đã trọn đời gắn bó, cống hiến và nuôi dưỡng thế hệ Tăng Ni trong tinh thần từ bi, nhẫn nại chẳng mong cầu.
Với vai trò Phó Trưởng Phân ban Ni giới Trung ương, Trưởng Phân ban Ni giới TP. Hồ Chí Minh, Ni trưởng Thích Nữ Từ Nhẫn gánh trên vai biết bao Phật sự trọng yếu của Giáo hội và Ni giới địa phương. Từ việc tổ chức, điều phối các hoạt động tu học, An cư, đến việc nâng đỡ tinh thần và đời sống chư Ni ở nhiều địa phương trong cả nước. Mỗi bước đi, mỗi lời dạy, mỗi lần hiện diện của Ni trưởng đều chuyên chở cả một tâm nguyện lớn: Nuôi dưỡng mạng mạch Ni đoàn trong sự vững chãi, hài hòa và khiêm cung. Song song đó Ni trưởng còn là một người Mẹ lớn âm thầm che chở từng bước chân học đạo của Tăng Ni sinh tại Học viện. Tình thương ấy không dừng lại ở sự hiện diện tinh thần, mà còn lan tỏa thành những hành động cụ thể, bền bỉ. Không những góp phần kiến tạo cơ sở vật chất, Ni trưởng còn góp công, góp của đến quỹ đời sống Tăng Ni, giúp chư hành giả an tâm tu học giữa thời đại nhiều biến động.
Nhưng điều khiến bao thế hệ Tăng Ni xúc động nhất, lại nằm ở những điều rất nhỏ. Người ta vẫn kể lại cứ mỗi mùa ngó môn, Ni trưởng lại ân cần dặn người quen gom mang về Học viện để nấu canh cho Tăng Ni sinh. Một món ăn dân dã chan chứa bao nhiêu tình thương và sự chăm sóc từ tấm lòng người đi trước. Bát canh ngó môn ấy, dưới mắt thường là món rau thanh đạm, nhưng trong lòng người học đạo, lại là biểu tượng sống động của tình Thầy, của đạo vị, của sự nuôi dưỡng cả thân tâm một cách thầm lặng sâu sắc.
Khánh vàng hôm ấy không chỉ sáng trên tay người nhận, mà còn lấp lánh trong ánh mắt tri ân của hàng ngàn Tăng Ni sinh. Những người từng được chở che bằng bữa canh ngó môn nóng hổi, bằng ánh mắt dõi theo âm thầm của một vị Ni trưởng chưa bao giờ ngưng nghĩ cho người sau. Chúng con hiểu rằng để có phút giây an ổn học tập, được sống trọn vẹn với trang kinh và hơi thở chánh niệm phía sau đó, Ni trưởng phải bước qua biết bao vần xoay thời cuộc, lặng lẽ đối diện với những gai góc mà không than thở thay cho chúng con. Giữa những chông gai của thế sự, Người vẫn giữ cho mình nhịp tâm an tịnh, một ánh sáng không tắt để từ đó, truyền trao lại niềm tin cho hậu học, gìn giữ một khoảng trời thanh bình cho người trẻ yên tâm tiếp nối hạnh nguyện tu học và phụng sự.
Chúng con những kẻ sơ cơ học đạo cúi đầu đảnh lễ bậc trưởng thượng khả kính, người đã gieo hạt bằng lòng từ, tưới mát bằng nhẫn lực, nâng đỡ bằng đôi tay không bao giờ nghỉ ngơi. Xin được lặng yên chiêm ngưỡng bóng đạo nơi Ni trưởng như mây trắng qua đỉnh núi, như bóng tùng in xuống lòng người.
Đàm Nguyện (ĐSHĐ-143)


















































