Nam mô Bổn sư THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
Kính bạch trên quý Hòa thượng, quý Thượng tọa, quý Ni trưởng cùng chư Tôn Đại đức Tăng Ni trong ban tổ chức Giới đàn THIỆN HOA.
Con là Tỳ-kheo-ni TN. Đức Huệ, mãi đến ngày hôm nay con mới có thể đặt bút viết lên đôi dòng suy nghĩ của bản thân con sau khi được vinh hạnh thọ giới tại Giới đàn THIỆN HOA. Đối với bản thân con, giờ này khi nhắc lại, con vẫn rưng rưng nước mắt vì cảm nhận được tình yêu thương vô bờ của quý Ngài dành cho chúng con. Từ ngày đầu tiên khi con đặt chân vào Thiền viện Linh Chiếu trước mắt con là hình ảnh rất trang nghiêm và thanh tịnh.
Con đã nhìn thấy, từ những hàng cây được cắt tỉa rất đẹp, chỗ nghỉ ngơi của chư giới tử được đánh số và sắp xếp chu đáo gọn gàng, quý Ngài đã thương tưởng, cung cấp cho chúng con đầy đủ các vật dụng cần thiết, những dãy phòng tắm và khu vệ sinh được lắp đặt ở các khu của Sa di ni, Thức xoa và Tỳ-kheo-ni rất đầy đủ và tiện nghi. Chỉ thế thôi, ngay lúc đó con đã cảm nhận được sự hạnh phúc và thù thắng duyên của chúng con khi được đến thọ giới tại nơi đây.
Chưa dừng lại ở đó, con đã thấy được sự lao tâm nhọc sức của quý Ngài dành cho chúng con qua những bữa ăn, quý Ngài đã rất tâm lý, thay đổi liên tục món ăn vì sợ chúng con ăn không nỗi, ảnh hưởng đến sức khỏe. Con đã thấy sự giáo dục rất tốt ở nơi đây khi thấy quý Phật tử làm việc trong sự hoan hỷ và chánh niệm, không ồn ào, rất trật tự và năng động. Con cảm nhận được sự nhu hòa tuyệt đối của quý Ngài dành cho chúng con.
Những hình ảnh đó, nó đã in sâu vào tâm trí, chúng con biết rằng: Chắc chắn ai trong chúng con đều cảm nhận được sự hạnh phúc khi được nương lòng từ của quý Ngài mà Thọ giới đắc giới.
Kính bạch trên quý Ngài! chúng con nói làm sao hết những tình cảm mà quý Ngài đã dành cho chúng con. Trước ngày bế mạc, con đã cố gắng kìm nén cảm xúc, con cứ mãi nghĩ về những hình ảnh của quý Ngài, những giọt mồ hôi ướt đẫm lăn dài trên gò má, sự lao tâm của quý Ngài trong suốt hành trình của chúng con. Bản thân chúng con vẫn còn trẻ khỏe, chỉ là đem tâm mình để đến cầu đạo, ngoài ra không còn bận tâm thêm điều gì nữa, bởi vì những việc khác quý Ngài đã có quý Ngài hỗ trợ, ấy vậy mà chúng con còn thấy khá mỏi mệt. Vậy đối với quý Ngài thì phải như thế nào? Có lẽ đã rã rời và mỏi mệt gấp bao nhiêu lần hơn thế nữa. Vì quý Ngài đã toàn tâm chuẩn bị mọi thứ từ rất rất lâu, đâu phải vỏn vẹn vài ngày như chúng con nhìn thấy.
Chúng con thật tâm biết được, quý Ngài đã dành hết mọi thứ tốt đẹp nhất cho chúng con, quý Ngài cũng thấm đẫm sự mệt mỏi nhưng chưa bao giờ biểu hiện, mà chỉ nhứt nhất cho lo chúng con đến ngày cuối cùng.
Cho phép chúng con được cất giữ những tình cảm này mãi trong tâm trí, vì khi nhắc đến, nước mắt con lại rơi, cái cảm xúc nó như trực sẵn ở đâu đó. Con vẫn còn nhớ rõ lần cuối cùng của bữa trưa con được dùng cơm tại Thiền viện Linh Chiếu, con đã cố gắng không khóc, nhưng sự quan tâm lo lắng của quý Sư làm con xúc động, cứ mãi lo lắng, quan tâm cho chúng con như vậy mặc dù quý Ngài đã quá mỏi mệt. Cảm nhận và ước rằng con có thể bật khóc thật to chứ không phải ngồi kìm nén, mọi thứ như chạm vào trái tim con, khiến lòng con cứ thắt lại từng hồi.
Kính bạch trên quý Ngài, đây là tình cảm – cảm xúc của bản thân con, đây không phải là bài viết trên văn tự. Đây là những điều con nhìn thấy và cảm nhận được. Một lần nữa, chúng con xin được thành kính tri ân trên quý Ngài đã vì thương xót chúng con mà tạo điều kiện cho chúng con có được một kỷ niệm đẹp tại Thiền viện Linh Chiếu – ĐẠI Giới đàn THIỆN HOA.
Đây có lẽ là hình ảnh xúc động nhất mà chúng con được lãnh thọ.
Nam mô A DI ĐÀ PHẬT
Giới Tử Đức Huệ (ĐSHĐ-104)