Ngày dài lá rụng còn vương
Chút sương trên cỏ để thương cuộc đời
Mây trôi vật đổi sao dời
Tám Pháp Bát Kỉnh đẹp đời ngàn sau.
Vâng! Em có nghe chăng tiếng chim reo ca trong nắng, hay buổi sương mờ lộng gió hoàng hôn. Từng phút giây trôi qua, em đã chuyển mình cho kiếp người “hầu cằn mái tóc”, gọi kén ươm tằm dệt khúc lụa Hà Đông.
Đẹp quá đi thôi! Áo lụa mượt mà bay theo gió, em thôn nữ dịu dàng nét đẹp lại càng tăng, vui áo mới nhớ ơn xưa “Âu Cơ – đức Lão Mẫu” suốt cuộc đời bảo dưỡng trứng trăm con, cho ngày nay dốc sinh tồn, hằng trăm con trai hay gái đều dựng xây dân tộc.
Trang sử vàng nhuộm đầy máu và nước mắt, thời đại nào nam – nữ cũng chung lo, anh hay em luôn sát cánh gần kề, dù cách bước mà lòng không mối hở. Phải chăng! Nhiều cái đẹp dành cho phái yếu, thì xin em đừng ngại bước gai chông, vì gian khổ, chịu đựng, giúp chân mòn trên sỏi đá.
Thấy không em? Áo lụa biến tơ vàng, Cà – sa đó, em sống đời giải thoát, cùng theo mây nhớ mãi bến đò xưa, ơn quốc gia, ơn thủy tổ vua Hùng và có cả ơn người khai lòng lạch, cho suối khe tìm biển cả nương về bờ bến đỗ đấng Thế Tôn từ phụ.
Kiều Đàm Tổ Ni, đại diện cho Nữ giới quý tộc, giàu sang đẳng cấp, một vị Hoàng hậu đương triều đã ngẩng cao cánh của trời xanh không chút mây mù, với đời tu Người chấp nhận lời Phật dạy tất cả, để được tất cả phước quả về sau.
Chân gai giẫm bước đường dài,
Nắng mưa đâu quản miệt mài lối đi
Nguyện lòng theo đấng Từ Bi
Bát Kinh Tám Pháp khắc ghi lời vàng.
Xưa là thế, những gian nan, nhiều chướng khí chưa xóa mờ bước chân hóa đạo bậc Tổ Ni; Chư Thánh Ni thuở ấy, cũng chặt lòng bền dạ tiến tu, hạnh nguyện kia qua nhiều tháng năm mở lối, chưa tắt nguồn niềm tôn kính chư Tăng, bậc đàn anh giữ giềng mối Tăng già cho Giáo hội, cho thể nhân bừng khai hoa giác ngộ.
Cổ kim đều chung lối bước “Pháp nhĩ như thị”, lời Phật mãi âm vang đừng làm đau lòng người khác, để tránh những dị biệt có tính cách hạ thấp chính mình hay kẻ khác, đều không tuân thủ lời dạy độc nhất vô nhị của Đức Phật “Ngài khuyên tín đồ không nên chấp nhận giáo pháp vì sùng kính, mà chỉ chấp nhận sau khi đã điều tra, nghiên cứu.”
Này em thương! Không bao giờ chị dạy em điều ngỗ nghịch, bất tuân đối với những bậc Thầy khả kính, những đàn anh thân thương đã và đang thay Phật tuyên dương Giáo pháp. Nghĩa Thầy trò, tình anh em như bát nước đầy, nên từng phút giây yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau.
Không bao giờ có sự khích bác, bôi nhọ nam hay nữ đều là con của Đức Phật, nếu là chư Tăng, hay Ni thì càng sách tấn, cân nhắc điều hay lẽ phải để gạt bỏ những thị phi hay thế gian cơ hiềm giới.
“Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.”
Có như thế, tinh thần Bát Kỉnh mãi là khuôn vàng thước ngọc, nét đẹp văn hóa tô bồi bờ đê ngăn nước lũ, giúp chư Ni vẹn tròn phẩm hạnh giới tu, không bao giờ nhạt phai lời dạy “Y giáo phụng hành.”
Xin tia nắng rọi lên nhành
Chư Ni gởi chút lòng thành mến thương
Gió mưa tình đất vấn vương
Xưa nay âu cũng lẽ thường mà thôi.
TKN. Như Như (ĐSHĐ-119)