Kính dâng Giác linh Cố Ni trưởng thượng NHƯ hạ NGỘ
Viện chủ chùa Vạn Hạnh, Quận 10
Chiên đàn tuy ngát còn phai
Giới hương tỏa ngát chuỗi dài thời gian.
Dẫu biết rằng cuộc đời là huyễn mộng. “Sống chết là lẽ thường tình, hợp tan là trò dâu bể.” Nhưng sự ra đi nào không để lại bao niềm luyến tiếc nhớ thương. Ni trưởng thượng NHƯ hạ NGỘ ra đi là sự mất mát lớn lao cho Ni giới Quận 10 nói chung, cho môn đồ pháp quyến chùa Vạn Hạnh nói riêng. Từ đây, rừng Thiền vắng bóng một vị Chân tu, đàn đệ tử hậu học mất đi một bậc Thầy khả kính, huynh đệ mất đi một pháp lữ đồng hành.
“Ánh nắng chiều hấp hối
Lá vàng rơi, muôn dòng lệ rơi rơi
Sư Tỷ đi, về thế giới thảnh thơi
Nhưng Muội thấy lòng mình như ngưng đọng.”
Than ôi! Bầu trời cuối năm trông ảm đạm, Ni trưởng ra đi giã biệt cõi hồng trần, để lại cho Ni chúng, chúng em bao sự ngậm ngùi thương cảm. Nhớ lại ngày nào, chúng em còn là những chú Sa-di-ni bé nhỏ, bước chân vào ngưỡng cửa Phật Học viện Từ Nghiêm. Với hơn một trăm chúng Ni từ các nơi tựu về, quây quần bên tổ ấm chùa Từ Nghiêm. Lúc bấy giờ chùa Từ Nghiêm vẫn còn nấu thức ăn bằng củi. Ni trưởng chia phần một người chúng, chẻ một khúc cây. Thế là Ni trưởng Như Ngộ lãnh hết để chẻ củi. Ni trưởng bảo: “Mấy chú lo cố gắng học cho giỏi, để sau này Ni bộ còn nhờ, củi đó để Ngộ chẻ cho, chứ mấy chú không biết chẻ, búa bổ vào chân là nguy đó.” Hay có lần, cô Phật tử Diệu Ngọc xin được củi ở hãng bia (những thùng bia cũ), huynh đệ cùng đi đập củi, lấy những sợi dây thiếc ra khỏi mảnh gỗ, đem về cho dễ nấu. Ni trưởng Như Ngộ lãnh phần chất củi lên xe, khi xe chuyển về, củi được đưa vào bếp gọn gàng. Sáng hôm sau, nơi trai đường thấy thiếu Ni chúng dùng cơm, ăn xong Sư Như Ngộ đã lên phòng chúng cạo gió cho từng người, xuất tiền cho vị khám bệnh nấu cháo ngon cho đại chúng dùng, để mau lành bệnh. Ôi tình thương của một người Sư Chị, nói sao cho hết, dù văn chương có diễn tả bao nhiêu lời cũng không đủ tán thán công hạnh của Ni trưởng, một đời tận tụy gắn bó chăm lo cho đại chúng. Khi nhân duyên đã đến, chư Phật bổ xứ Ni trưởng về lãnh Phật sự tại chùa Vạn Hạnh Quận 10, Ni trưởng đã dốc sức kiến tạo ngôi Già lam ngày một hưng thạnh. Từ một ngôi chùa nhỏ bé do Cụ ông Nguyễn Văn Ký và Cụ bà Trần Thị Đàng mua cho người em là Hòa thượng thượng GIÁC hạ NGƯƠN cư ngụ tu học. Sau đó đã trở thành ngôi già lam Vạn Hạnh, duyên lành đưa đến Ni trưởng tá túc để mua vé xe về Trung thăm nhà. Nhân ngày lễ Sám hối, qua giọng tụng kinh trầm bổng của Ni trưởng, Phật tử đã kết duyên và làm đơn thỉnh nguyện lên Giáo hội. Thế là Ni trưởng Như Ngộ được Giáo hội Phật giáo Việt Nam bổ nhiệm lãnh Phật sự nơi đây. Trong thời gian hành đạo nơi này, Ni trưởng tế độ được 20 người đệ tử xuất gia và tiếp độ Ni chúng các nơi về tu học. Trong đó có 10 Ni chúng và đệ tử đạt bằng Cử nhân Phật học, nay đã hoằng hóa khắp nơi, trong nước lẫn nước ngoài. Ni trưởng Như Ngộ đã âm thầm chèo chiếc thuyền nan Giới luật nhẹ nhàng lướt trên dòng sông sanh diệt của kiếp người. Những bài pháp không lời về Thân giáo, Khẩu giáo, Ý giáo của Ni trưởng, đã in vào tâm khảm của các em và đàn đệ tử. Giới tướng, Giới thể, Giới hạnh, Giới đức của Ni trưởng thể hiện trong đời sống hàng ngày, khiến cho những ai đã một lần diện kiến, cũng cảm nhận được sự nhiệm mầu của Giáo pháp.
Ni trưởng kính thương, sự ra đi của Ni trưởng là một sự mất mát lớn lao, Vạn Hạnh còn đây, môn đồ còn đó, Phật tử ngẩn ngơ bàng hoàng buồn tủi, cát đá ngậm ngùi, cỏ cây rơi lệ, trời đất cũng u buồn trước giờ phút biệt ly. Ôi! Hôm nay còn thấy gì đâu nữa, có còn chăng, còn lại tấm di ảnh sau làn hương đang lạnh lùng nhả khói đổ tro, thay cho dạ người thương cảm.
“Ôi! Pháp tướng oai nghi
Pháp từ thanh thoát
Tối lửa tắt đèn – còn đâu nữa!
Bữa cơm, trà, mỗi bữa vắng bóng Sư
Dáng đoan trang với giọng nói hiền từ
Tìm đâu lại dáng hình ngày xưa ấy?”
Thôi Sư nhé, Sư đã nghe rồi, tiếng vọng của dư âm miền Cực Lạc thênh thang Sư nhẹ gót, về nơi ấy chư Phật và Bồ tát đang trông chờ, chỉ trong giây phút Sư đã về nơi an dưỡng.
Miền Cực Lạc an vui tự tại
Nương cửu liên thoát hóa sanh thai
Về nơi ấy thênh thang chân bước
Không ưu phiền khổ nhọc hình hài
Bạn Bồ tát liên trì hải hội
Nghe pháp âm liền ngự liên đài
Chim nói pháp nhạc trời vang vọng
A Di Đà nguyện ước không sai1.
TKN. Phước Giác (ĐSHĐ-115)
- Đức Phật A Di Đà phát ra 48 lời nguyện: “Nếu lúc lâm chung, chúng sanh nào nhất tâm niệm danh hiệu của Ngài, thì sẽ được Ngài và hàng Thánh chúng Bồ Tát đến tiếp dẫn về miền Cực Lạc…