Đời người ngắn lắm so với thời gian vô tận, con người tham đắm vật chất nhưng không nên nhạt nhòa ý niệm tâm linh, luôn vun vén, tô bồi:
“Tộc rễ tâm linh xin bồi đắp
Suối nguồn huyết thống nguyện khai thông.”
Khi xưa ông bà ta chẳng se sua vật chất, nhà ở đơn sơ mái lá, giàu cũng như nghèo, thuở ấy con người, tình làng nghĩa xóm hương hảo ứng xử chan hòa, phong phú đời sống cao thượng, khả kính, làm điều lành, tránh xa tội lỗi, bạn hữu thâm giao tương thân tương ái, thật là hạnh phúc xiết bao:
“Xuân không bạn hữu xuân không tết
Tết thiếu quê hương tết không xuân.”
Việt Nam, một đất nước đa tôn giáo, cần quan hệ thân thiện là sức mạnh hợp lực, thuyết giảng niềm tin, thánh hóa đời sống đạo đức cho mỗi tín đồ biết đoàn kết phục vụ nhân loại.
Khẳng định mà nói, khoa học làm cho con người có đời sồng tốt hơn và những lợi nhuận thăng hoa nhân cách ứng xử giao tế, nhưng khoa học không thay đổi được nội tâm con người một cách căn bản. Hơn thế nữa, nó còn làm tăng trưởng cảm nghĩ ỷ lại, bào mòn tâm lý thiếu thốn vật chất, tất nhiên không tránh khỏi những tội lỗi sa đọa của cá nhân.
Sâu xa hơn, khoa học càng mở rộng thì quản lý trật tự xã hội cũng lắm nhiêu khê, khoa học chú trọng phát huy đời sống thế tục mà không e ngại đến sự chinh phục tài nguyên thiên nhiên, miễn sao có lợi thì làm, trước mắt thể hiện rõ bản chất không quan tâm đến mục tiêu tinh thần, giáo dục thế hệ mai sau.
Duy vật chủ nghĩa đồng quan niệm với khoa học nên bác bỏ mục tiêu tâm linh, luân lý, từ đó vô tình dẫn đến sự cạn kiệt của một thân cây bị trốc gốc, hậu quả hoa lá sẽ rụng, mầm sống bị triệt tiêu.
Người xưa bảo, sách vở cho chúng ta tư tưởng và kiến thức, còn đạt đến chân lý phải quay vào nội tâm, cho nên, học hỏi để mở mang tầm nhìn và sống đời đạo đức chân lý lại là hai khía cạnh khác nhau trong cách ứng xử cuộc sống đời thường. Khoa học thiếu đạo đức dẫn đến phá hoại nhiều lãnh vực, càng ngày càng lướt xa con người.
Điều cần nói là ngay bây giờ, con người phải tạo cho mình nhiều năng lượng mới khống chế được những tác hại của khoa học đã và đang áp đảo nguồn luân lý.
Lý tưởng và đạo đức phải dẫn đầu khoa học để không xảy ra thảm họa cho nhân loại. Tôn giáo và khoa học cần phải sánh đôi tiến bước để không ngừng nâng cấp tiến bộ và quy trình phục vụ lợi ích nhân sinh.
Khoa học là con dao hai lưỡi, thế nên tôn giáo và con người sử dụng nó một cách tinh luyện ắt hẳn sẽ tăng trưởng trí tuệ, giúp ánh mắt soi sáng mọi lãnh vực.
Khoa học mà không biết nương vào tôn giáo, chắc chắn dẫn đến đôi chân tàn tật trên lộ trình, ví như một cái đảnh đã gãy mất một chân sẽ không hoàn hảo khi sử dụng. Con người cũng thế, nào khác cái đảnh phải đủ ba chân đứng mới có giá trị phục vụ cho tiện ích cộng đồng.
Đứng về góc độ tôn giáo, Phật giáo phải là cây cầu nối cung cấp và đáp ứng nhu cầu phát triển tột đỉnh của khoa học hiện đại đang đối đầu với ngõ cụt, đôi lúc bị nô lệ hóa bởi phong trào phát minh, chinh phục không gian vũ trụ.
Giáo lý và thông điệp của Đức Phật luôn nhắc nhở con người ứng xử văn hóa và đạo đức, làm thế nào để giảm thiểu khổ đau, hầu mong xây dựng hòa bình và hạnh phúc.
Ngày nay ý niệm tôn giáo thế giới đã bị sói mòn, dẫn đến những tệ nạn xã hội, lối sống giản dị, chân thật, vị tha đã bị che mờ vì vật chất quá sung mãn, thậm chí nhân loại gần như quên đi những huấn thị, giáo điều của các vị Đại Sư nguyên thủy.
Thế hệ trẻ hôm nay chú trọng quyền uy, danh tiếng và lợi lạc vật chất trong xã hội rối bời ô nhiễm thân tâm. Buồn hơn là những nhà trí thức không làm quy phạm, xem rẻ nhân phẩm, lạm dụng tình dục thanh thiếu niên, giảm giá trị nét đẹp Á Đông, giềng mối dựng nước giữ nước của lịch sử cha ông 4000 năm văn hiến, thật đáng buồn thương cho dân tộc Việt Nam!
Buồn thương nước chảy qua cầu,
Cuốn trôi kỷ niệm sắc màu thời gian.
Cần phát huy nền giáo dục trong một xã hội đa tôn giáo, quét sạch rơm rác, khai thông lòng lạch, phải triển khai nền giáo dục cực mạnh và trong sáng, giá trị luân lý đạo đức đặt lên hàng đầu, có như thế mới chấn chỉnh được những tệ nạn phi đạo đức, đánh mất giá trị nhân văn.
Một con én không tạo được mùa xuân, một tôn giáo không xóa sạch được vết bẩn tràn lan, cần phải tôn trọng lẫn nhau, nâng tầm hiểu biết tốt hơn qua diễn thuyết, những giao lưu, trò chuyện, những talkshow nhằm xây dựng con người tốt, sống đẹp, biết yêu thương đồng loại, biết bảo vệ môi trường, bảo tồn sinh vật biển, muông chim thú rừng miền sơn dã.
Ngày nào xã hội sống an vui, giàu đẹp, văn minh, thanh thiếu niên nam nữ không còn sa vào cạm bẫy, nọc độc của thời đại hiện nay, tất cả biết hoàn thiện mình là yếu điểm thành nhân.
Từng hy vọng ngày mai, giới trẻ là tài sản quý báu cho việc phát triển, hòa hợp các tôn giáo, ngõ hầu dựng xây các quốc gia hùng tráng, giàu mạnh.
Mong lắm thay!
TKN. Như Như
Sc Nhẫn Hòa diễn đọc