Người phụng sự cho nhơn sanh xã hội,
Quyết xả thân vì đường lối thanh cao,
Trọng chân tâm, quên mọi vẻ tự hào,
Nêu đức độ, lấy gian lao làm cốt khí.
Học là để tô bồi nền chơn lý,
Tu là mong phẩm vị được siêu nhiên,
Há vị nhơn, vị ngã, vị tư riêng,
Khiến tâm niệm ưu phiền sanh bỉ thử.
Dầu sau trước có can chi tranh cử,
Điều tối cần lành dữ tự gieo nhân,
Nết khiêm cung, đâu chuốc oán tạo hờn,
Điều thắc mắc, lẽ thiệt hơn đâu chẳng tỏ.
Danh nghĩa đạo, hãy nhìn xem vạn ngõ,
Đâu hẹp hòi gò bó giữa tư riêng,
Nhượng nhìn nhau, đấy mới thật nhơn hiền,
Nghĩa huynh đệ, cam phiền là đức quý.
Thử xét lại bậc xứng danh nhơn trí,
Đâu phải người tức trí được nêu gương,
Nay làm người quyết luyện chữ can trường,
Vì xã hội, cốt phô trương đức trí.
Vạch nẻo sáng, tỏ soi chơn, thiện, mỹ,
Đây Thánh hiền, địa vị tiến lần lên,
Đây thân ta, tự nguyện với gan bền,
Thương nhân loại, ta đâu quên chí cả.
Nào rộng lượng khiêm cung nêu phẩm giá,
Bỏ sân si, chấp ngã lợi nhân sinh,
Giữa trần duyên lẫn lộn mối đạo tình,
Chữ thị phi, biến hình thay ý vị.
Đã hiểu rõ trí bi là báu quý,
Đấy ngôi cao, Thánh vị của siêu nhân,
Nay làm người, phụng sự giữa đời trần,
Nương lý thuyết cân phân điều minh triết.
Tình đạo bạn, đắn đo e cách biệt,
Nghĩa hy sinh bố thiết ắt chia ly,
Đối bậc trên, thủ lễ chớ vô nghì,
Đấy cốt cách, thi vi cho hợp đạo.
Bằng chứng chỉ, phải đâu là của báu,
Chỉ nêu bày phẩm mạo để dùng qua,
Trước hay sau, cũng chỉ cháu con nhà,
Trong nội bộ, nhận ra đâu cách biệt.
Sự hèn kém e dè khi chúng biết,
Niềm so đo hơn thiệt bị phanh phui,
Khi vào đời buồn tủi mãi ngậm ngùi,
Ai rèn luyện, an trui cho cững chắc,
Ai cứu vãn, ai ngọt bùi cân nhắc,
Ai nhường ai, ai mặc cả cùng ai,
Bước đầu tiên, e vấp ngã hoài hoài,
Nẻo tu tiến, trở xoay đâu thuận tiện,
Rồi từ đấy ra sao câu tự nguyện,
Nương vào đâu, chuyển biến chí hy sinh?
Đáng tiếc thay đường lối bước gập ghình,
Thiếu đức độ tâm linh đành mất hướng,
Nên nghĩ lại vô minh đừng quý trượng,
Xét rõ rằng nghiệp chướng bởi đây sanh,
Bỏ niềm riêng, cho thiện nghiệp viên thành,
Trừ bỉ ngã cho chúng sanh trọn phước,
Tâm trí vững trò đời không thúc phược,
Hạnh đức cao, thanh trược có nề chi,
Đấy con người siêu việt cả thị phi,
Đấy mới thiệt trí tri cách vật,
Đấy mới thiệt siêu nhân tròn phẩm chất,
Đấy mới là muôn cật chỗ nhờ nương,
Nhắc khuyên ai thấy tỏ đạo chơn thường,
Cốt nêu rõ tình thương người xã hội,
Người xã hội trước sau không phản bội,
Đấy thật là đường lối của từ bi,
Đấy con người nhơn trí sống thâm tri,
Đấy mối đạo từ bi thêm sáng tỏ,
Đấy hạnh đức Quan Âm thông vạn ngõ,
Đấy điều lành từ đó tiếng đồn vang,
Đấy xứng danh con Phật tấm lòng vàng,
Đấy chẳng phụ con đàng ta nguyện bước,
Đấy mới là rường cột phước nhơn thiên,
Đấy đáng trang nhơn trí bậc cao hiền,
Đấy chí nguyện dành riêng hàng thức giả.
16/02/1970 (11/01/ Canh Tuất)
Thủ Đức, Gia Định – Biệt thư Không Nhàn
ST. Như Thanh