Ngàn xưa lau lách bến bờ
Ân sư cha mẹ vén cờ tương lai
Cho dù rừng mạch vách tai
Nguồn ơn gốc cội chưa phai lối mòn.
Ôi! Phật pháp nhiệm mầu và thời gian là trường thành vạn lý kết nối những ngày qua tỏa ngát giới hương.
Ngược thời gian, quá khứ thân yêu đầy cảm xúc đã chen lẫn trong tôi ý niệm hoàng hôn không tắt nắng, là nét đẹp khó phai mờ cho tình lam chắp cánh.
Một thoáng suy tư, ngày tháng thoi đưa vẫn còn thắm mãi. Tình người hậu duệ, đời hay đạo đều phải có cái bắt đầu, sự khai thông mở lối của người xưa mới là bậc thềm cho con cháu cơi tầng vươn ý đạo.
Thế nên, các bậc cha ông luôn là kim chỉ nam mở lối:
“Kim nhân bất kiến cổ thời nguyệt
Kim nguyệt tằng kinh chiếu cố nhân”
Đất nước Việt Nam được trường tồn hưng thịnh là nhờ cháu con biết khai thác điểm mạnh, chỗ yếu của bậc tiền nhân trên mọi lĩnh vực, từ đó rút tỉa những kinh nghiệm để đạt thành công.
Tự phấn đấu chính mình cho quê hương, xứ sở, đương nhiên quá trình hội nhập phải có ánh mắt, nét nhìn thâu hóa và sáng tạo từ các nước bạn xa gần cho kết quả đơm hoa kết trái, mang nặng dòng phù sa và sắc thái bản địa.
“Đạo khả đạo phi thường đạo
Danh khả danh phi thường danh”
Là chất liệu xi măng gắn kết đạo đời, cho hoa lá cỏ cây dệt nên thảm tranh muôn màu đa sắc của cha ông thuở trước, thế nên:
“Đạo là con rồng ngâm trong cây khô
Người trong đạo, trồng con ngươi trong sọ khô.”
Quả là như thế, mỗi con người có bộ óc thông minh, có ánh mắt thấu triệt tinh vi, có con tim phán xét những chân lý và gốc ngọn đảo điên, dẫn lối cho vô minh cày nát thửa ruộng tâm linh.
Xa xưa, “Khổng Tử Phu thì – lộ bất nhập di” là điểm son sáng chói, niềm tin tự hào của trăm con “trai quý gái hiền”, giống Tiên Rồng dựng cờ mở nước, biển xanh vang tiếng gọi, “Sao Hôm – Bắc Đẩu” reo ca:
“Cha là đất, niềm tin con đi tới
Mẹ là trời cho mây trắng con bay.”
Giờ thì sao? Hiện tại cho giây phút u buồn, thoáng nghe, đồi xa gió hú, rừng cây xào xạc, khúc hát chia ly, bãi bể nương dâu, tình người và đạo đức sống gần như tắc nghẽn lối đi về nẻo sáng bình minh.
Con người ngày nay quá chạy theo vật chất, đánh mất đời mình trong hố sâu truỵ lạc, hảo danh cùng xã hội, nên lương tâm vắng bóng, trách nhiệm không còn, máu chảy ruột mềm, không ngại ngùng con dao bén, thì sá chi lời dạy đậm chất yêu thương, cho dã tâm ác thú, ma quỷ không còn náo loạn hồng trần và cảnh thương buồn hay oán hận cũng bay xa!
Về nguồn cho lương tâm bừng sáng nét tinh hoa đạo đức nhân sinh thuở cha ông dựng nước, đẹp vô ngần người Việt Nam bé nhỏ, lắm gian truân, bao thăng trầm vinh nhục của ngàn năm nô lệ giặc Tàu và trăm năm đô hộ giặc Tây, nhiều lần anh em phân tranh chia cắt đôi bờ! Vẫn hiên ngang con Lạc cháu Hồng.
Về nguồn! Để soi lại bóng hình cha anh dựng nước:
“Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.”
Đủ đầy cho những ai người miền xa và dân tộc Việt khiếp sợ uy danh gương dũng cảm tuyệt vời qua nhiều thế hệ, để bờ cõi mãi lập định bản đồ, vang danh thời đại công nghệ khoa học 4.0.
Về nguồn, nét đẹp thiên nhiên cho mỗi người con của mẹ Âu Cơ dưỡng nuôi hạo khí Long Quân, trùng dương sóng vỗ đủ đầy dưỡng tố, nhiều ngọc ngà trân báu nuôi sống vạn loài, đất tổ Hùng Vương, núi rừng muông thú, nhân loại ôn hòa tồn sinh, Việt Nam muôn thuở thái bình, âu ca lạc nhịp.
Ngàn năm mây trắng vẫn bay
Vạn đời hậu bối không phai lời Thầy.
TKN. Như Như(ĐSHĐ-103)