Kính dâng Giác linh Cố Ni trưởng thượng NHƯ hạ NGỘ
Viện chủ chùa Vạn Hạnh quận 10, TP.HCM, nhân ngày Chung Thất
Trong không khí náo nhiệt của những ngày cuối năm, nơi ngôi chùa Vạn Hạnh bé nhỏ, thân thương, những cội mai vàng nở bung những chùm hoa rực rỡ, đẹp là thế, nhưng trong lòng mỗi đệ tử chúng tôi lại trĩu nặng. Giữa màu hoa vàng rực rỡ ấy, có một sắc Mai vô cùng cao quý, đẹp nhất trong vườn Xuân Đạo Hạnh, đã vừa xả bỏ báo thân, giã từ cõi tạm, nhẹ bước trời Tây, một cõi pháp thân an nhiên tự tại… Đóa hoa Mai cao quý ấy chính là Sư bà, Thầy tôi.
Ân Thầy vời vợi cao thâm
Ân Thầy muôn thuở thậm thâm lưu truyền
Tình Thầy chan chứa vô biên
Con nguyền học hạnh tùy duyên của Thầy.
Kính bạch Giác linh Thầy!
Xin cho phép con được gọi mãi tiếng Thầy! Hình ảnh Người trong con thật hiền hòa, từ ái, khiến cho hàng đệ tử chúng con, dù xuất gia hay tại gia đều luôn thấy thật gần gũi, ấm áp. Thầy đã buông bỏ tất cả và ra đi thật thanh thản trong tiếng niệm Phật của Nhị bộ Tăng già.
Dẫu biết rằng ai cũng phải một lần ra đi, nhưng đây là một cuộc chia tay rất đỗi ngậm ngùi. Từ lúc biết Thầy thật sự không còn, con muốn khóc thật nhiều nhưng cố gắng đè nén cảm xúc. Cuộc đời Thầy vằng vặc như một vầng trăng sáng, một cuộc sống đơn sơ đạm bạc nhưng lại mang một trái tim Từ bi, rộng lớn, lúc nào cũng luôn nghĩ đến đồ chúng, đến tất cả mọi người, không phân biệt một ai.
Tiếp nhận ngôi Già lam nhỏ bé, dột nát tứ bề. Thầy đã cùng với Sư muội của mình dang tay chống đỡ, làm con đò lèo lái, đem Đạo vào Đời để dẫn dắt hàng Phật tử chúng con. Ngày ấy, con chưa đủ duyên để được tiếp xúc với Thầy, nhưng con vẫn được nghe các huynh đệ kể nhiều về Thầy mỗi khi chúng con ngồi lại với nhau. Hai Thầy đã hy sinh tất cả để cho đệ tử được đi học. Lúc đó, chùa còn rất nghèo, nhưng quý Sư cô không bao giờ bị thiếu cái ăn, cái mặc. Thầy đã dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho đệ tử của mình để quý Sư cô yên tâm tu học. Thầy đã tự tay quán xuyến tất cả mọi việc, từ bếp núc đến Phật sự. Phật tử chúng con vẫn thường nhớ như in chất giọng trầm ấm của Thầy, vẫn như văng vẳng đâu đây câu nói “Bá niên trường thọ”, mỗi khi xong thời Tịnh độ.
Hình ảnh Thầy trong chúng con thật cao đẹp, thật thanh tịnh và từ bi, tình Thầy dạt dào như sóng biển. Ai rồi cũng phải một lần ra đi, nhưng cuộc giã biệt này đã để lại trong lòng đệ tử chúng con một niềm kính thương vô hạn với hằng hà sa cảm xúc. Với hàng đệ tử tại gia chúng con, Thầy đã hướng dẫn những thiện nam, tín nữ quy hướng Phật môn, để rồi hôm nay, Ta bà Thầy đã viên mãn, nhẹ gót thang mây, thong dong tự tại. Thầy ra đi nhưng để lại trọng trách cho Sư muội, người pháp lữ luôn đồng hành cùng Thầy từ những buổi ban sơ nơi ngôi chùa nhỏ bé trong những lúc khó khăn dẫn dắt đồ chúng, kiến tạo nên ngôi Già lam Vạn Hạnh khang trang như ngày hôm nay, và để lại cho hàng đệ tử chúng con bao nỗi ngậm ngùi, kính thương.
Chất liệu ngọt ngào Thầy dưỡng nuôi
Bao nhiêu phiền não bị đẩy lùi
Mỗi khi diện kiến Ân sư trưởng
Tỏa sáng đạo tâm, tự tánh vui.
Chất liệu của hạnh phúc, đôi khi lại là cảm nhận của sự hiểu biết và lòng biết ơn. Con thấy mình thật may mắn khi có được những ngày tháng bên Thầy. Mặc dù đối với con, chỉ là chút thời gian ngắn ngủi so với những huynh đệ khác. Con nhớ mãi một câu của ai đó mà con đã từng được đọc qua trong một quyển sách “Có một nghề bụi phấn bám đầy tay, người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất. Có một nghề không trồng cây vào đất, mà mang lại cho đời đầy trái ngọt hoa thơm.” Và người trồng cây ấy, đó chính là những bậc Thầy mà con hằng quý kính, những người Thầy luôn tận tụy lo cho đàn hậu học, luôn dang tay tiếp độ cho hàng Phật tử chúng con.
Thuyền Giới bao năm Thầy giữ gìn
Bao nhiêu thế kỷ vẫn cung nghinh
Cung kính bảo tồn luôn trân quý
Ngôi nhà Phật pháp mãi hiển vinh.
Ngước nhìn những cội mai vàng ươm đầy nắng Xuân, lòng rưng rưng nghĩ về Thầy. Cuộc đời Thầy là một tấm gương sáng cho chúng con noi theo tu học. Ngôn ngữ trần gian không thể nào bày tỏ được hết lòng thương cảm và biết ơn của chúng con đối với Thầy. Thầy chính là cội trầm thơm, là trụ cột âm thầm chống đỡ ngôi nhà Vạn Hạnh. Trụ thế gần thập kỷ, vẫn luôn giữ gìn kỷ cương, giới luật cho đến ngày thâu thần nhập diệt.
Chúng con mãi nhớ đến ơn Thầy
Cùng nhau hòa hợp nguyện đắp xây
Già lam Vạn Hạnh luôn vững chãi
Đền đáp ơn Thầy quyết chung tay.
Trung Sương (ĐSHĐ-115)