Mảnh trăng treo, trên bầu trời xanh thẳm
Gởi hồn thơ, hòa quyện cùng ánh trăng
Sáng lung linh, huyền diệu đẹp càng tăng
Trăng soi bóng, trăng vui cùng bọn trẻ.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến Rằm tháng Tám. Có những mùa trăng đi qua nhưng những tình cảm yêu thương đong đầy luôn ở lại. Ánh trăng đêm Trung Thu, ánh trăng của tuổi thơ sao mà dễ thương, sao mà gợi nhớ. Biết bao ước mơ, sự chờ đợi, khao khát trong ký ức của những tâm hồn nhỏ bé, ngây thơ. Nghĩ đến đó, bỗng dưng từng cảm xúc ùa về trong tôi, một miền ký ức trong veo, nguyên vẹn, một khoảng trời riêng để nhớ thương về những ngày xưa ấy.
Trong một năm, chỉ có ánh trăng đêm Trung Thu, đêm Rằm tháng Tám là đẹp và rực rỡ nhất. Khi trăng vừa nhô lên, thì cũng là lúc bọn trẻ chúng tôi tập hợp lại, mỗi đứa trên tay một chiếc lồng đèn. Nào là đèn ông sao, đèn cá chép, đèn bươm bướm…, nhưng dù cho đèn có to hay nhỏ, đẹp hay xấu thì chúng tôi cũng chẳng cần quan tâm, cả bọn nắm đuôi nhau, rồng rắn đi khắp xóm. Vừa đi vừa hát vang bài hát:
“Tết Trung Thu rước đèn đi chơi
Em rước đèn đi khắp phố phường
Lòng vui sướng với đèn trong tay
Em múa ca dưới ánh trăng rằm
Đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên nga với đèn bươm bướm
Em rước đèn này đến cung trăng…
Người lớn trong xóm cũng cười vui đón trăng theo bầy trẻ nhỏ. Có lẽ Chú Cuội và Chị Hằng nếu thật sự có mặt trên cung trăng, ắt cũng sẽ bay xuống để hòa cùng nhịp hát.
Tết Trung Thu, đong đầy bao ký ức
Tâm hồn nhiên, trong trắng của tuổi thơ
Hôm nay đây, ôn lại một giấc mơ
Tuổi thơ ấy, giờ đây xin khép lại.
Tết Trung Thu không chỉ là ngày hội của trẻ em, là ngày mà người lớn đều dành cả tình yêu thương, sự quan tâm đặc biệt đến thiếu nhi mà còn là ngày Tết đoàn viên theo quan niệm của Á Đông. Dưới ánh trăng tròn, ai ai cũng nguyện cầu cho những người thân yêu của mình luôn được vui tươi hạnh phúc, nguyện cầu cho mọi việc được thuận lợi. Những mâm trái cây, những chiếc bánh nướng, bánh in được bày ra dâng cúng ông bà, tổ tiên. Sau khi cúng xong, cả nhà quây quần bên nhau để thưởng thức. Nhấp chén trà thơm, thưởng thức miếng bánh ngọt, cùng ngắm ánh trăng vàng, ta như cảm nhận được niềm hạnh phúc ngọt ngào, như tình yêu thương của những thành viên trong gia đình dành cho nhau, hơi ấm bên tách trà chính là sự nồng ấm của gia đình.
Ánh trăng ngày nay mặc dù vẫn tròn đầy như thế, nhưng hình như đêm Trung Thu không còn được như hôm nào. Cuộc sống có quá nhiều thay đổi, nhịp sống hối hả hơn, bận rộn hơn cho nên, trẻ con cũng không còn vui đùa ngắm trăng như ngày xưa nữa. Những chiếc lồng đèn truyền thống được thay thế bằng những chiếc lồng đèn cầu kỳ, hiện đại, đồ chơi cũng nhiều, phong phú hơn. Những chiếc bánh thì đa dạng, nhiều màu sắc hơn, xã hội ngày càng phát triển và hiện đại hơn, thành phố giăng đầy những ánh đèn màu, những tòa nhà cao vút đã làm cho người ta thoáng quên đi trong phút chốc mảnh trăng của tuổi thơ, mảnh trăng trong ký ức của mỗi người.
Cuộc rong chơi đuổi bắt
Giữa dòng đời phiêu lưu
Bao túc trí đa mưu
Đều quay về bến cũ
Cuộc hành trình viễn du
Thôi đừng nên hối hả
Sống cuộc đời thong thả
Như ánh trăng đêm rằm
Trải ánh sáng xa xăm
Từng khóm cây bụi trúc
Chiếu mọi nơi mọi lúc
Ánh trăng thật hiền từ
Ban ánh sáng vô tư
Trăng Trung Thu thật đẹp.
Đôi khi chợt nghĩ, tôi thầm cám ơn cuộc đời vì đã có được thời thơ ấu hồn nhiên, dung dị, có được một khoảng trời bình yên, hạnh phúc, hưởng trọn những niềm vui của tuổi thơ mà trẻ em ngày nay không có được. Từng ký ức hiện về, neo đậu bến tuổi thơ. Một ánh trăng vàng, một mùi hương bưởi cũng làm tôi cảm thấy bồi hồi xúc động. Tôi chợt nhận ra rằng, chẳng cần tìm đâu xa chốn bình yên trong lòng bằng ký ức về những mùa trăng ngọt ngào thuở nhỏ. Những đêm trăng Trung Thu như khẽ nhắc tôi đừng bao giờ quên, kỷ niệm tuổi thơ êm đẹp ấy đã níu giữ những phút giây trong trẻo, khiến tôi không thể nào quên được.
Trung Sương