Nắng hồng phủ khắp sân chùa
Nghe trong gió thoảng mây lùa từng không
Đời dù lắm cảnh long đong
Trường xưa đất khách vẫn mong ngày về.
Vâng! Tình lam muôn thuở khắc ghi lòng, những chư Ni hậu học vẫn đơm hoa bất tử.
Đại Tòng Lâm xưa kia, lớp học giáo điển có đầu tiên so với các tỉnh thành vào những năm 1990-1996 còn quá sơ khai, thầm lặng, từng lớp Tăng Ni sinh của 4 khóa đầu thật là cơ cực, cái nghèo của thuở hừng đông mở lớp như ám ảnh mãi bước chân xa.
Sau 1975, Bắc Nam thông lối nhịp cầu nhưng tình người còn nhiều bỏ ngỏ. Trường Đại học Vạn Hạnh, các lớp mẫu giáo, mầm non, Trường Bồ đề của Phật giáo dường như chuyển mình theo điệp khúc đổi thay! Gần 30 năm chờ đợi, Tăng Ni sinh trẻ khao khát nguồn sữa pháp giữa sa mạc trưa hè.
Để đáp ứng hoài mọng, năm 1990 Trường Trung cấp Phật học tỉnh Đồng Nai trước kia và nay là tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu ra đời như trận mưa rào tưới mát địa hạt tâm linh. Ngày ấy Tăng Ni sinh cả ba miền vui như mở hội, quy tụ về trường, học tu viên mãn.
Hai khóa đầu (I và II) quá ư cơ cực, hai khóa sau (III và IV) cũng lắm gian truân. Phải nói đó là những Tăng Ni sinh gạo cội, họ luôn nở nụ cười, vui trong gian khổ, thiếu thốn mọi bề vẫn không nản chí. Thật đáng trân trọng, đẹp dạ các bậc Ân sư hoài mong:
“Tâm kỳ Phật pháp đống lương
Dụng tác hậu lai quy cảnh.”
Chân thành qua lời nói, xứng ý lúc giao ngôn, luôn ngợi khen tin tưởng tràn đầy, những sứ giả Như Lai muôn lối.
Từ những bước chân xa, dặm trường sương gió, đời Ni sinh đã chai hẳn bàn chân, héo mòn thân xác nhưng con tim kim cương bất hoại giúp từng cá nhân thành công đạt đỉnh.
Ba mươi năm dài luôn tiếp nối lớp đàn em tu học, làm ông lái đò đưa khách sang sông, ngắm bầu trời xanh, dòng sông rộng, đón từng người con về lại thăm trường, góp nhặt tịnh tài nuôi đàn em khôn lớn, chan chứa tình người không bút mực nào tả xiết, nhiệm mầu Tam bảo là suối nguồn tươi mát, giọt nước cam lồ rửa sạch mọi gian truân.
Một năm dài tắt nắng, dịch bệnh Covid là con quái vật khổng lồ, vô hình tàn bạo, đã cướp mất mạng sống nhân sinh. Nhiều Phật tử thân quen quá đã qua cầu, những người con tuổi đời chưa lớn ra đi không một lời từ giã, không gia đình, không bằng hữu tiễn đưa. Từ đó, những đêm buồn hiu hắt, giọt nước mắt đong đầy, âm vang lời ru của Mẹ:
“Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh
Mẹ ngồi ru con, ru mây vào hồn
Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương
Mẹ ngồi ru con, đong đưa võng buồn,
Đong đưa phận mình.
Mẹ ngồi ru con như thân tượng buồn
Để lại quê hương lời ru còn mãi những ngày ấu thơ…”
Ngày qua ngày, năm tiếp nối, mùa xuân này (Nhâm Dần) hơn hẳn xuân xưa, hân hoan cho nỗi buồn bay theo gió, nhiều Tăng Ni sinh các khóa đã về thăm, khơi lại nhiều kỷ niệm, những suy tư, trăn trở khó thốt nên lời.
“Lai thời hoan hỷ, khứ thời bi
Bi hữu nhân tình các hữu chi
Địa nhật tương phùng, bi hữu lạc
Lai thời hoan hỷ khứ thời bi.”
Lạy Phật, chúng con vẫn biết cuộc đời là khổ hải nên:
“Biển nhớ sông thương đã sâu dày
Núi hận trời sầu cũng rộng cao.”
Nhưng đã được thân người, ai cũng mong gia đình hạnh phúc, ấm no, tình làng nghĩa xóm giao hảo thâm tình, trai gái nhiệt tình qua ý niệm:
“Thế là chung một quê hương
Hoa thương lấy cỏ
Đời thương lấy người.”
Trăm năm một kiếp sống, nào mấy ai hưởng lộc giàu sang? Kẻ dư ăn người thiếu mặc là hố sâu ngăn cách sang hèn quá lớn, nếu không có lương tâm áp dụng quy trình lối sống đạo đức, xã hội sẽ lắm tệ nạn u buồn, tang thương khó tránh.
Mong Tăng Ni sinh các khóa, dù trời Âu hay đất Á đều chung lối bước A Di.
Hằng tâm hóa đạo, rải tâm từ cứu độ nhân sinh, nhớ lời dạy của Ngài Toàn Nhật Thiền sư là ổn thỏa:
“Dẫu cho đi trọn đường trần
Đạo tâm há để một lần phôi pha.”
Hơn thế nữa, trong Thiền Lâm Bảo Huấn, chư Tổ luôn nhắc nhở chúng ta:
“Thử phương chân giáo thể
Thanh tịnh tại âm văn.”
Thật là chí lý cho chúng ta hoằng dương giáo lý Phật đà, cần xuất phát từ trái tim thanh tịnh và ngôn từ chân thật, chuyên cần tinh ý, rộng xa hơn, hành trình dày đặc, chông gai hiểm trở, hành lý mang theo cho chúng ta là ý chí chịu đựng nhẫn nại và sức nhẫn nhục, có như thế, đủ cho mọi hành giả thành công.
TKN. Như Như
Thích Quảng Nhã diễn đọc


















































