Hôm nay mùng một Tết năm con mèo. Năm mới cái gì cũng mới, năm con mèo học gì mới từ con mèo? Con mèo giỏi nhất là rình và bắt chuột. Có mèo, chuột nhà ta dọn nhà đi nơi khác. Mèo có bước chân nhẹ nhàng, dáng đi thong dong, kiên nhẫn và tập trung khi muốn bắt được con mồi! Từ chú mèo, con có bài học: phong thái nhẹ nhàng, làm việc tập trung.
Phong thái nhẹ nhàng là nét đẹp! Ứng xử dễ thương, nói năng từ tốn, tâm ý điềm tĩnh khi đối diện với việc vui hay buồn; việc vừa ý hay nghịch lòng, việc cần lắm hay việc chưa cần… Trong những ngày làm việc chuẩn bị Tết… Ôi chu choa ai cũng tất bật: làm việc này cho xong để còn việc khác, liên lạc người này cho xong để trao đổi với người khác. Con nói và làm vụt chạc… Rồi lại nhớ trong Kinh Trường Bộ, ĐBNB-16, tụng phẩm IV, trang 284, Pukkusa, dòng họ Malla:
– “Bạch Thế Tôn, thật là kỳ diệu! Bạch Thế Tôn, thật là hy hữu trạng thái trầm tĩnh của một vị xuất gia.”
Trầm tĩnh là kỳ diệu, là hy hữu vì nó là phong cách đẹp của một Sư cô, của một Thầy tu. Nhưng… Sư Bảo ơi! Em cần mua ngò, cần charge gas, rồi trong ngày 30 Tết con lại ở trong phòng cấp cứu với mẹ 9 tiếng đồng hồ… trầm tĩnh, nhẹ nhàng thật không dễ chút nào! Nên chi thực tập trầm tĩnh nhẹ nhàng cần trong mỗi phút giây, cần sự nhiệt tình không ngừng… có vậy mới đủ năng lực định tĩnh để giữ câu niệm Phật, để giữ hơi thở vào ra nhẹ nhàng thong dong khi mọi việc đến đi theo chiều thuận hay nghịch.
Làm việc tập trung – Có thể trong khi làm việc này chúng ta nôn nóng làm cho nhanh để còn làm việc khác hay tranh thủ nghe pháp thoại. Có khi làm mệt chúng ta lại mở hài kịch hay ca nhạc để gọi là giải trí, thư giãn! Thói quen này có nên thay đổi? Tâm ý chúng ta trong một thời điểm chỉ nên có một đối tượng mà thôi. Tập trung làm việc là thói quen tốt! Chú mèo khi bắt chuột là tập trung, còn chúng ta khi làm việc là chánh niệm. Gói bánh tét, bánh chưng, nấu thức ăn biết rõ việc đang làm; không vừa làm vừa bàn chuyện chùa này làm ngon, chùa kia làm dở, chùa này bán rẻ, chùa kia bán mắc… đôi khi vừa làm vừa bàn chuyện lại sanh những ý trái chiều rồi tranh cãi, gây gổ vô ích… Làm vậy chúng ta có khác gì những người ở bên ngoài cửa thiền môn? Vậy thì là con gái Thế Tôn trong khi làm việc, chuẩn bị Tết nên thực tập chánh niệm: “Thân thể được sử dụng như thế nào vị ấy biết thân như thế ấy” (Trường Bộ-KĐNX -22).
Năm con mèo, bài học từ mèo cũng hay đó. Dĩ nhiên, chúng ta có cách của mình. Mèo tập trung để bắt mồi sát sanh, còn chúng ta chánh niệm để ý thức sâu sắc những gì đang xảy ra quanh ta!
Bên ngoài, tuyết rơi trắng xóa cả sân chùa! Thương quá người Việt vùng Đông Bắc Hoa Kỳ. Vui xuân, chúc Tết, xúc tuyết, nhức toàn thân… con đang ý thức rất rõ!
TKn. Như Bảo (ĐSHĐ-114)