Đàm Di đức tỏa ngàn phương
Chư Ni hậu học noi gương hạnh lành
Xưa kia Giới luật tu hành
Nay gìn phẩm hạnh cho cảnh đơm hoa.
Thánh Ni lời dặn thiết tha
Bể trần thảm cảnh hằng sa đọa đày
Xin em chớ có cậy tài
Rèn tu hạnh nết kết đài Liên hoa.
Đức Tổ Kiều Đàm và chư vị Thánh Ni xưa kia cũng người phàm phu như chúng ta, nhờ dốc chí tu hành mà thành tựu được nhân cách vĩ đại trân quý cho hậu thế noi theo: “Bỉ ký trượng phu ngã diệc nhĩ”, người làm được ta cũng không ngoại lệ, cho nên, hình tượng Đức Phật hay Bồ tát là tấm gương cho chị em mình tu học và quyết tâm đạt đích chân như.
Qua giáo điển, toàn cảnh bức tranh vô thường, Phật đã chỉ bày cặn kẽ, trăm năm giấc mộng, kiếp người như bóng câu qua cửa sổ.
“Nhất nhật vô thường đáo
Phương tri mộng lý nhân
Vạn bang tương bất khứ
Duy hữu nghiệp tùy thân.”
Thật vậy, ai trong chúng ta cũng muốn mình vuông tròn mọi việc, nhiều ý sống, những ước mơ, giàu sang là điểm đến, hạnh phúc là thõa lòng, danh toại công thành, vạn người luôn vươn tới tầm xa.
Sở dĩ còn nhiều chướng duyên, những nụ cười lẫn chan nước mắt, mạnh được yếu thua là do chúng ta chạy theo hư danh – huyễn mộng, nặng ký kim tiền, tự mình bán rẻ lương tâm, đạo lý luân thường dìm sâu vào bóng tối:
“Bạc ác chi mi rứa hỡi tiền
Mi làm nhân loại hóa ra điên
Mi tô mặt nạ đen ra trắng
Mi vẽ nhân tình thẳng hóa xiên
Mi đạp cương thường vào một xó
Mi xô nhân nghĩa để hai bên
Bạc ác chi mi rứa hỡi tiền!”
Này em, từ vài quan niệm nêu trên, còn nhiều và nhiều lắm chuyện chưa phân tỏ cùng em để bọc đầy túi khôn kinh nghiệm và kết tinh những hoa gấm.
Đạo và đời tuy hai mà một, tuy một mà hai bởi lẽ em nay sống đời Tu sĩ, học tu hạnh Phật, Giới luật phải nghiêm trì, nên dù có lăn xả cứu độ quần sinh, em phải biết điểm dừng và chọn cho mình bến đỗ chân như, sự thế muôn chiều, đa năng vạn hướng, cần có Tứ Nhiếp Pháp (Bố Thí – Ái Ngữ – Lợi Hành – Đồng Sự) soi lối dẫn đường. Bên cạnh đó, sự vận hành nhân quả (cân đong – đo đếm) trong từng phút giây dưới mọi tác động ngược gió đi về là hậu quả nghiệp lực xấu ác sẽ ngự trị trong em!
Thế nên, niềm tin Tam bảo, trau giồi Giới hạnh, biết Tàm quý để phát huy trí huệ, tịnh hóa thân tâm, đời người có thể tùy thuộc vào sự điều khiển của từng cá nhân qua lối sống nhưng sự khôn ngoan sử dụng cuộc đời, đem lợi lạc cho chúng sinh và nhân loại là do chính em chủ động, ý thức bổn phận người xuất gia kế thừa gia tài Giáo pháp của Đức Phật, dùng chánh kiến hóa giải hận thù, thổi tan tám gió, để trong em vầng mây bạc xua áng sương mù, rạng ngời ánh đạo bóng trăng soi.
Em nhé, chừng ấy thôi là đủ cho chị niềm tin “Kế vãng khai lai”, từng thế hệ trẻ, bước chân son giẫm nát mọi nẻo đường.
Thời gian trôi, bào mòn bao ý sống, nhưng trong em và tất cả Hoa Đàm muôn thuở ngát hương bay.
TKN. Như Như (ĐSHĐ-128)