Một năm đã qua, giờ là lúc nhìn lại hành trình của bản thân. Ghi nhận bản thân mình đã có những nỗ lực, kiên trì trong hành trình vừa đi, vừa học hỏi, vừa khai phóng.
Nhờ vào sự cộng hưởng của những tri thức, mà con dần phá kén của chính mình, dần tin tưởng hơn vào lựa chọn của bản thân, tin tưởng có tỉnh thức hơn vào người cộng sự đồng hành.
Sau những lần tự đấu tranh với chính mình, từ sắp xếp những mâu thuẫn bên trong, nhờ vào những giáo pháp kinh Phật, nhờ vào những mày mò tìm tòi, con dần vững hơn như có thêm đôi cánh trên vai.
Một năm với hành trình tự đi trên đúng đôi chân mình, có lúc hoang mang, có lúc chông chênh, có lúc nghi ngờ, nhưng Phật đã từng nói: Con tự thắp đuốc mà đi, chỉ có nương vào ngọn đuốc chánh pháp con mới biết mình có gì, chưa có gì. Con nhận ra mình nên thắp sáng phần nào trong con tức là để ngọn lửa chánh pháp sáng soi lan tỏa, chuyển hóa sang những điều chưa tốt trong mình.
Con nghe Phật dạy rằng chỉ có tình yêu thương mới giúp con người trở nên tốt hơn, nên con đã quay về nuôi dưỡng tình yêu thương bên trong, con tập yêu chính những sự khô cằn của con, tập yêu chính những khiếm khuyết trên cơ thể con, và đúng như lời Phật dặn con yêu hơn bản thể chưa hoàn hảo của mình, từ đó con hiểu khiếm khuyết của người thương bên cạnh, thương hơn những điều chưa trọn vẹn của người xung quanh. Biết hiểu thêm tin, con tin hơn vào sự chuyển hóa của con người, nếu con đủ bao dung cho người thời gian thay đổi. Con tin hơn vào giáo Pháp của Đức Phật, bởi con tự thực hành và ứng nghiệm trên chính bản thân con.
Khi lượng đủ thì chất thay đổi, khi có sự kiên trì và nỗ lực, sống kỷ luật với chính mình thì thành quả dần xuất hiện. Một năm ghi nhận chính mình, có những bài cảm tác được đăng báo, có những việc làm được phỏng vấn trên Đài Phát thanh của địa phương, có những hình ảnh ghi lại quá trình mình phá kén, con tin hơn vào giáo lý nhà Phật. Nghe lời và làm theo, bước đầu tiên để người học trò có thể trưởng thành hơn trên hành trình tìm về chính mình, con tìm học kinh kệ, tìm cách thân cận những bậc chân tu để học hỏi, để được huân tập những hình ảnh những hiện thực, những người Thầy, để học sự dịu dàng, điềm tĩnh, tính kỷ luật, kiên trì.
Một năm xây nền, một năm cho sự phá kén, con đã làm theo lời Phật dạy, nghe nhưng hãy hoài nghi. Vâng con xin là chú bướm rực rỡ, tự tin với đôi cánh của mình, kiên trì hơn với sự thực hành chánh Pháp, mang đôi cánh nhỏ làm đẹp hơn cho vườn hoa cuộc sống, làm trọn vẹn vai trò mà chú bướm nhỏ đã được trao.
Tường Lam (ĐSHĐ-136)