Thời gian như bóng câu qua cửa sổ. Mới đó thấm thoắt mười ngày tu học đã hoàn mãn. Nhớ ngày đầu, Ni chúng chúng con từ các chùa, tự viện, tịnh thất trên mọi miền đất nước câu hội về chùa Lộc Uyển với niềm hân hoan, háo hức. Chúng con vân tập về một trú xứ, tham gia khóa Thiền Tứ Niệm Xứ lần thứ hai tại chùa Lộc Uyển, Đà Lạt, do Ni sư Minh Liên tổ chức, Ni sư Như Bảo làm Giám luật và Ni sư Như Ngọc trong vai trò Quản chúng.
Thật là niềm hạnh phúc lớn lao cho chúng con, khi được an trú hòa hợp tại ngôi chùa nguy nga, giữa rừng thông bạt ngàn nơi xứ sở ngàn hoa. Cảnh vật nơi đây thật thanh bình và yên tĩnh được cảm nhận qua từng bước chân chánh niệm của quý Sư Giáo thọ. Đàn hậu học chúng con thật biết ơn quý Ni sư trong Ban Tổ chức – những bậc tôn túc phương xa cách nửa vòng trái đất, đã không quản sức khỏe, đường xá xa xôi đã hướng dẫn cho chúng con, những thiền sinh còn ngơ ngác bỡ ngỡ, chưa biết như thế nào về ngồi thiền. Đến hôm nay chúng con đã biết cách ngồi thật vững chãi, thảnh thơi. Để tâm theo từng bước chân trên đất mẹ, chúng con cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của chánh niệm, mà chúng con đạt được qua mười ngày tu tập quý báu. Chúng con cảm nhận được tình thương yêu, bảo bọc, tận tâm, tận lực mà quý Ni sư đã truyền trao cho chúng con.
Qua những bài pháp, chúng con thấy được sự suy tư, trăn trở của quý Ngài, đã lo lắng cho hàng Ni trẻ hậu học. Trước đây, khi chưa có cơ hội thực tập thiền Tứ niệm xứ, việc tu học của chúng con vẫn còn mông lung, chưa định hướng được con đường mình sẽ bước tiếp sau này. Phước duyên cho chúng con gặp được những bậc Minh sư hướng dẫn dìu dắt, để giờ đây con đã tìm được điểm tựa và định hướng rõ con đường tu tập cho chính mình.
Mười ngày là khoảng thời gian không dài, cũng không quá ngắn. Nhưng đủ để chúng con chế tác được năng lượng an lạc cho mình qua từng hơi thở trong những giờ thiền tọa. Hay tĩnh tâm học thuộc lòng những lời dạy của Đức Thế Tôn qua mỗi thời pháp đàm. Trong những giờ trình pháp, Thầy Giáo thọ đã ân cần chỉnh nắn từng suy tư, vọng niệm của những thiền sinh chúng con. Cứ như thế mỗi ngày mỗi ngày đi qua, những phiền não trong tâm, những bước chân thất niệm, những suy nghĩ loạn động dần dần được chế ngự. Như hạt minh châu lâu ngày bám bụi nay được lau chùi – chúng con được trở về thiết lập lại “quyền làm chủ chính bản thân mình” như lời Thầy Giáo thọ đã nói. Chính vì vậy thiền sinh chúng con cảm nhận ngày một gần hơn với lời dạy của Đức Thế Tôn.
Chúng con vẫn luôn biết ơn quý Sư chị từ phương xa đã cùng về tu tập và hỗ trợ cho khóa thiền. Từ những bữa cơm, những tô canh nóng, những món rau luộc, từng cái mền, cái gối ấm tình pháp lữ. Hay từng viên thuốc, từng ly sữa nóng… của thập phương tín thí – tất cả đồng góp mặt nuôi dưỡng, nâng niu mỗi thiền sinh chúng con thành tựu trọn vẹn pháp lạc của mình.
Nếu có ai đó hỏi con rằng: “Nếu được bắt đầu lựa chọn lại con đường của mình, bạn có muốn thay đổi không?”. Thì con sẽ trả lời rằng “Con vẫn mãi kiên định bước theo dấu chân Đức Thế Tôn, từng bước chân tỉnh thức, tìm về tuệ giác chân như, con nguyện mãi là người con gái lành của Đức Thế Tôn!”
Chúc Trí (ĐSHĐ115)