“Non sông mây nước hữu tình,
Xưa kia chinh chiến anh hùng hy sinh.
An tu nơi chốn hòa bình,
Ghi ân vạn ức1 Bồ đề nhành hoa.”
Tháng 6 mùa thu cao nguyên trời trong mây trắng không gian lặng trầm, ở vườn thiền có thể nghe rõ tiếng thác đổ ý vị thiên nhiên. Phải sống trong an lạc mới cảm nhận được sự vi tế của cuộc sống, may mắn thay khi bản thân có mặt ở thế giới này thì đất nước đã hòa bình, độc lập. Do vậy, con luôn lấy lòng biết ơn sự hy sinh anh dũng của người lính tử trận sa trường mà hóa thành những hành động bé nhỏ góp nhặt vì các ngài.
Duyên khởi:
Từ nhỏ con đã được nghe chiến công oai hùng, lịch sử dân tộc nước nhà từ những buổi trà duyên của gia đình. Cha dạy con rằng mỗi tối sau buổi tụng kinh hãy luôn hồi hướng cho linh hồn tử trận, đem những đóa hoa tươi cúng Phật, nguyện cầu họ siêu sanh tịnh độ cũng là một loại báo ân.
Ý nghĩa:
Ân tức là đức huệ, mỗi khi bản thân có thể giúp ích cho đạo đức, học vấn, và những sự cần dùng đều gọi là ân, kia đã có ân huệ với ta thì ta chẳng thể lửng quên cái căn bản ấy phải ghi nhớ và báo đáp công ơn. Người xưa đã dạy: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “Uống nước nhớ nguồn”, đấy là chuyện thiên kinh địa nghĩa2 mà mỗi người đều phải biết mà hành động sao cho phải lẽ.
Giáo lý Đức Phật sâu sắc và thực tế. Đại thừa bổn sanh tâm địa quán phẩm báo ân dạy về Tứ trọng ân. Đánh thức người con Phật phải nhớ đến bổn phận của mình. Bốn ân ấy là những đạo lý quan trọng, là phạm trù đạo đức của con người. Như Lai dạy rằng: “Ân của thế gian, xuất thế gian có bốn bậc: Ân cha mẹ, ân chúng sinh, ân quốc gia, ân Tam bảo. Bốn ân như thế, hết thảy chúng sanh đều bình đẳng nhớ trọng”. Nơi đây con xin lược nói về ân quốc gia.
Ân quốc gia:
Ân quốc gia còn là ân những bậc trung thần chiến nghĩa. Còn nhớ Trần Quốc Tuấn đã tỏ bày nỗi lòng trong Hịch Tướng Sĩ: “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa… dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài nội cỏ, nghìn thây ta bọc trong da ngựa, cũng nguyện xin làm.” Tinh thần hi sinh vì dân vì nước thật cao cả làm sao!
Sau chiến công rực rỡ mà nhân dân được an ổn, lạc nghiệp, tự do học tập sinh hoạt, phát triển đời sống tinh thần và phát huy nhiều tiềm năng trong cuộc sống. Ta phải hết lòng yêu thương quê hương đất nước. Bởi chén cơm ta ăn là công lao của những người lao động làm ra và mảnh đất ta ở là nhờ công lao của bao chiến sĩ giữ gìn non sông, độc lập đất nước!
Đáp đền:
Thân là tu sĩ, là đệ tử của Thế Tôn thì phải làm sao để có thể báo ân Đất nước trọn vẹn đây?
Những người xuất sĩ tuy không trực tiếp tạo ra các sản phẩm vật chất, nhưng vẫn đóng góp cho xã hội, Ban Từ thiện xã hội giúp đỡ các bệnh nhân và trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, thăm Viện Dưỡng lão,… cũng như kêu gọi mọi người đóng góp để đắp cầu xây đường, cứu trợ đồng bào bị thiên tai, dịch bệnh tùy vào khả năng của mình, xoa dịu nỗi đau trong cuộc sống.
Đạo Phật luôn mang đậm văn hóa truyền thống không bao giờ rời xa dân tộc. Phương châm: “Tốt đạo đẹp đời” luôn thể hiện trong từng hành động của 13 Ban Viện Phật giáo. Thành lập Ban Hướng dẫn Phật tử, Ban Hoằng pháp, Ban Truyền thông,… nhằm gắn kết Phật tử, quần chúng nhân dân hướng đến con đường thiện lành theo lời Phật dạy và giữ gìn an toàn xã hội, góp phần xây dựng hòa bình đất nước.
“Quốc có quốc pháp, gia có gia quy.”
Nhà nước dùng pháp luật để giữ gìn an ninh trật tự, người con Phật cũng siêng năng trì giới, đầy đủ oai nghi chánh hạnh, trau giồi Kinh Luật Luận, công phu tu tập lấy đó làm tư lương truyền trao sở học của mình cho hàng đệ tử. Không chỉ với khẩu giáo mà còn dùng cả thân giáo để khuyên bảo mọi người nên luôn sống trong tình yêu thương, gạt bỏ mọi tham, sân, si, ngã chấp để làm tốt bổn phận với gia đình, xã hội và xứng đáng là người công dân tốt.
“Nhất loạt sa cơ3 tịch dương ngã4,
Sa trường huyết đẫm áo bào anh.
Cô liêu sát khí5 trăm năm lắng.
Vọng gõ chuông dài tiễn hồn anh.”
Tang thương kéo dài, những bộ hài cốt của những người chiến sĩ vẫn còn đâu đó được đất mẹ bao bọc chưa được tìm thấy, những linh hồn còn vương vấn quẩn quanh chốn hồng trần. Độc lập tự do là thế nhưng ý niệm chưa buông chưa biết đường về vì thế, các đại lễ tưởng niệm, tri ân anh hùng liệt sĩ hàng kì đều diễn ra ở các chùa, tự viện và cả Giáo hội tổ chức. Mục đích nhằm siêu tiến linh hồn các anh hùng liệt sĩ về với thế giới an lành, gột rửa những nỗi đau về thể xác cả tâm hồn.
Đức đệ tứ Pháp chủ Hòa thượng Thích Trí Quảng có dạy: “Để đền ơn các anh hùng liệt sĩ, chúng ta cần đoàn kết một lòng để bảo vệ sự độc lập vĩnh viễn của đất nước Việt Nam và phát triển lên một tầm cao mới. Tất cả mọi người phải đều một lòng trung thành với Tổ quốc Việt Nam để không còn có một nước nào dám tới xâm lược đất nước ta thêm một lần nữa”.
Đây là những việc làm tưởng chừng bình thường, song đã thể hiện được đạo lý đền ơn đáp nghĩa với quốc gia theo đúng tinh thần Phật giáo.
Hoa Bồ đề:
Cách đây 79 năm, vào tháng 8/1945, Đảng ta đã lãnh đạo toàn dân vùng lên đập tan xiềng xích của chế độ thực dân phong kiến và giành lại nền độc lập cho dân tộc. Từ cuộc cách mạng vĩ đại đó, ngày 2/9/1945, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời đã đem lại cuộc đời mới tươi sáng cho nhân dân Việt Nam. Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám là thắng lợi của tinh thần yêu nước và sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc.
Gửi đến người nhành hoa có sự tỉnh thức của thiền định, cái hoan hỷ của pháp mầu và sức mạnh của giác ngộ. Hoa Bồ đề mang đậm nét đẹp của Phật giáo, tặng cho chiến sĩ ái quốc, tôn vinh thịnh thế mỹ mạo tâm hồn.
Để kỷ niệm giai đoạn đại vinh quang này con xin gửi kèm lời thơ:
“Vì dân đất nước luôn anh dũng,
Chiến trận cơ hiềm mọi hiểm nguy.
Bao la cháy bỏng tinh thần đó,
Phật đà bi tưởng bóng hình anh.”
Tịnh Mỹ (ĐSHĐ-131)
- Vạn ức: là một đơn vị số người Trung Quốc thường dùng, 1 vạn =10.000, 1 ức = 100.000.000. Ý chỉ số lượng cực đại.
- Thiên kinh địa nghĩa: chuyện dĩ nhiên.
- Nhất loạt sa cơ: tất cả lâm cảnh không may.
- Tịch dương ngã: ánh chiều tàn soi rọi.
Ở đây câu thơ có ý miêu tả lại cảnh tượng tan hoang chốn sa trường. - Cô liêu sát khí: cô độc mang đậm sát khí quanh thân.