Mùa hạ năm Giáp Thìn, con vừa vặn đến tuổi ‘trưởng thành’ được dự vào hàng Chúng trung tôn của Thế Tôn và đủ tuổi nghĩ đến tương lai, vạch ra kế hoạch từng bước thực thi để bản thân sau này có ích cho Đạo và Đời. An cư kiết Hạ trước mắt chính là thời điểm rèn luyện làm cho chính mình niệm niệm hằng an trú trong chánh pháp của Đức Như Lai, nỗ lực làm việc trong các công tác Phật sự ở chùa cũng như ở đạo tràng trú xứ.
Ngày Phật Đản, mở đầu mùa hạ bằng không khí hân hoan tưng bừng chào đón lễ Đức Phật đản sanh lần thứ 2648. Đại chúng Thiền viện Trúc Lâm chánh giác đóng góp công tác, Sư Tri sự ghi tên, phân công việc làm: Ban Trang trí khuôn viên chùa, Ban Cắm hoa, Ban Thiết kế,… mọi người đều nghiêm túc chấp tác.
Con được phân vào Ban Trang trí, vui vẻ theo chân quý cô làm việc. Xấu hổ thay con chẳng đóp góp được gì nhiều, tay chân vụng về nhưng được cái nhiệt tình. Quý cô nhẹ nhàng chỉ bảo con tận tình, đôi khi mệt nhọc uống nước nghỉ mệt một góc giữa rừng thiền cùng hợp ca vang: “Thiền đoàn lao động hành khúc.”
“Một ngày không làm là một ngày không ăn,
Dắt trâu ra đồng vừa làm vừa chăn,
Theo chân người xưa quản gì gian khó,
Sống chết ta không màng miễn được là Tăng…”
Lời ca điệu nhạc duyên dáng, vui tươi và lẫm liệt hẳn lên, thể hiện sự lạc quan yêu đời, tự lực tự cường theo truyền thống Bách Trượng Thiền sư và khiến cho đại chúng vực dậy tinh thền, cái mệt nhọc chạy bay đi mất!
Bận rộn ráo riết mấy hôm liền thì ngày làm lễ cũng đã đến. Buổi sáng mùng 8 tháng 4, ba hồi chuông trống bát nhã âm vang, quý Sư, quý cô cùng toàn thể gia đình Phật tử nơi đây trang nghiêm tụng thời kinh Phật đản. Chùa quê tọa lạc giữa rừng thông, thanh cảnh yên bình, không khí thanh tịnh, buổi lễ được hoàn mãn tốt đẹp, mấy em nhỏ tung tăng chạy khắp nơi chụp hình kỷ niệm. Hôm ấy ban trị nhật được một phen vui vẻ, bởi vì ai cũng ‘hồ hởi’ dùng bữa chè (trôi nước) xôi (lá cẩm) bún huế, đủ sắc đủ vị ngon đến ấm lòng.
Qua bao thời gian vẫn thế, việc sống trong đạo pháp luôn khiến cho mọi người trở về chốn yên bình. Bởi lẽ những hạnh phúc kia quá đỗi bình thường nhưng lại khắc ghi đến cuối đời, trân trọng thời gian đã qua và biết mình ở hiện tại chính là chân lý sống mà Phật đã chỉ dạy.
Nhân dịp an lành này con xin chúc hết thảy muôn nhà đều được bình an, ánh sáng trí tuệ soi chiếu muôn loài và nguyện thế giới thái bình.
Thích Nữ Chân Mỹ (ĐSHĐ-129)