Sau hơn ba năm chấm dứt đại dịch Covid-19, dù kinh tế nước nhà đã dần hồi phục nhưng những ảnh hưởng vẫn còn dai dẳng. Vì vậy mà Tết Nguyên đán năm nay, đi đâu cũng nghe người ta thở dài. Cái sự ảm đạm ấy được thể hiện cả ở những quán cà phê ngoài đời và những dòng trạng thái trên Facebook, Twitter, TikTok. Nhất là giới công nhân xa quê. Nhiều công ty đóng cửa vì làm ăn thất bại nên số lượng công nhân cho thôi việc khá nhiều. Dòng người lao động kéo nhau về quê trước Tết với vẻ mặt buồn buồn thấy mà thương. Chung quy là năm nay ăn tết Việt nghèo thấy rõ.
Nhưng Tết nghèo thì đã làm sao cơ chứ. Dăm ba miếng mứt, hũ dưa cải, một nhành mai, nhành đào, cái bánh chưng, đòn bánh tét… cũng làm nên ngày Tết. Đâu nhất thiết phải có đủ đầy mỹ vị thiên hương, hoa thơm cỏ lạ mới làm nên Tết Việt? Không bao nhiêu cho đầy, cũng chẳng bao nhiêu cho thiếu. Cốt lõi là chúng ta biết cân bằng cuộc sống, đừng đua đòi theo bất cứ ai rồi đi mượn nợ ăn Tết linh đình. Đến lúc trả nợ thì ngao ngán, lo toan vì lãi lời. Vả lại, năm nay là tình hình chung, chắc hẳn Tết nghèo không chỉ riêng mình đâu. Hãy nhìn xuống và lạc quan rằng, ít ra mình còn hơn rất nhiều người.
Đừng mặc cảm với gia đình vì đi làm cả năm không dư đồng nào. Thương ba mẹ, ông bà ở quê nhà gian khó, không lo tròn bổn phận làm con cháu đã là tích cực lắm rồi. Ít ra là trong suy nghĩ. Có những người, vì tự ti với việc không tiền, đành chôn chân ở chốn thị thành, không về đoàn viên với cả nhà trong đêm giao thừa ấm cúng. Như vậy thật không nên chút nào. Về đi, có gì ăn đó. Một bữa cơm thịnh soạn là bữa cơm có mặt đầy đủ mọi thành viên trong nhà. Thiếu một người, dù ăn Tết lớn, liệu có thấy vui?
Hãy nghĩ đến người cơ nhỡ lang thang ngoài phố khao khát vui cái Tết Việt mãnh liệt biết nhường nào. Còn những người con đất Việt xa quê hương cách nửa vòng trái đất, họ muốn đoàn viên gia đình trong những ngày Tết cổ truyền mà có được đâu. Hay những người đi làm ăn xa, vì một lý do khách quan nào đó, buộc lòng phải hoãn ăn Tết. Những chiến sĩ hải quân, biên phòng, kiểm lâm thèm lắm một cái Tết trọn vẹn cùng gia đình nhưng thật hiếm hoi. Bởi trên vai họ còn có trách nhiệm chung của cả dân tộc, đất nước: Giữ rừng, biển đảo, lãnh thổ quê hương. Hóa ra chúng ta may mắn hơn họ, vậy hà cớ gì phải hành hạ mình bằng những suy nghĩ cực đoan?
Tết nghèo hay Tết giàu cũng là Tết Việt. Quan trọng là ở cách nghĩ của chúng ta mà thôi.
Trần Thái (ĐSHĐ-Xuân Giáp Thìn)