Khi nhắc đến Ni sư Thích Nữ Lệ Thuận – Trụ trì Tổ đình Kim Sơn, Q. Phú Nhuận, TP.HCM, chúng con vẫn thường quen với tên gọi Má Nhi. Tên gọi thân thương nhất khiến không ai quên được, cái tên ấy không trịnh trọng, không hoa mỹ nhưng lại rất thân thương, nó mộc mạc như chính con người của Má vậy. Lúc mới đến Kim Sơn, ban đầu bao giờ cũng là “thưa Sư” nhưng riết rồi gọi “Má” lúc nào cũng không hay nữa. Người gần gũi với đại chúng, lo cho chúng Ni trẻ như những đứa con của mình. Má không nhận đệ tử mà chỉ độ chúng, chăm sóc chúng Ni như một bà mẹ hiền. Việc gì tăng chúng cần, Người sẵn sàng lăn xả, thâu đêm suốt sáng cùng đại chúng công tác khi có lễ hội lớn, thỉnh thoảng Người lại còn chọc cười để chúng con… tỉnh ngủ nữa.

Nghe Má kể, trước khi xuất gia, Má là một nữ thanh niên xung phong, chỉ trong một đêm, Má có thể “giải quyết” được hàng chục thương binh với những vết thương đau đớn trên người. Má mong muốn sáng ra họ có thể cảm thấy dễ chịu hơn, không còn đau nhức nữa. Má chưa từng nghĩ gì cho riêng mình dù chỉ là một lợi ích rất nhỏ cho bản thân, Má dành hết mọi thời gian và suy nghĩ cho người khác, Má xem đó là một việc rất tự nhiên, không hình thức, không nhiệm vụ, không gượng ép, không gì cả! Chỉ làm và làm thôi, không phải chỉ bàn luận mà là phải hành động, nói là làm ngay, đừng để đến ngày mai vì ai biết được ngày mai sẽ như thế nào, việc gì làm được hôm nay, hãy cứ làm. Làm để yêu thương đong đầy cuộc sống, làm để biết rằng ta vẫn còn đang sống giữa cuộc đời trong từng khoảnh khắc nhiệm mầu, làm không vì bản thân mình mà tất cả vì lợi ích của cộng đồng, vì những người đang còn rất khổ đau và làm không vì danh xưng hay chức vụ. “Cháy” hết mình cho cuộc đời, cho Đạo pháp để mỗi việc làm luôn là dòng suối mát đem lại sự bình yên cho tha nhân.
Tất bật với những công tác từ thiện, bận rộn với công việc trong Phân ban Ni giới, cần mẫn như một bà mẹ lo cho đại chúng ở bổn tự, công việc nghe qua dường như có vẻ bình thường nhưng khi nhìn thấy sự lăn xả của Má trong công việc với tất cả yêu thương và trách nhiệm, ta mới hiểu được tấm lòng của Người. Chính tình thương của Má đã làm nên tiếng nói lãnh đạo hàng Ni trẻ, bao học chúng Ni ra trường vẫn còn nhớ Kim Sơn trong những ngày đi học là vậy. Trên chuyến bay ra dự lễ ở Hà Nội, Má vẫn giản dị và chân chất với một giỏ bánh mì chuẩn bị sẵn để chư Tôn đức lót dạ và khi mọi người đã ngủ, Má âm thầm đặt mảnh giấy nhỏ với dòng chữ “chúc ngủ ngon”. Việc làm đơn giản mà sao đôi lúc ta lại thấy khó làm được đến vậy. Thương Má, vì Má là một người rất bình thường nhưng việc làm của Má lại không tầm thường bởi một tình thương được Má trân trọng gửi trọn bên trong.

Chuẩn bị cho công tác đón mừng Đại lễ Phật Đản Liên Hiệp Quốc, để có được những thành phẩm trong chương trình Tuần lễ Văn hóa Phật giáo tại chùa Phổ Quang, không ai quên được hình ảnh một vị Sư đi tìm từng cây tre, cây dừa, tự tay đem về để trang trí, thức suốt đêm cho công tác chuẩn bị, quan niệm “lấy công làm lời”, không làm hao phí của thường trụ nên bất cứ việc gì sức mình có thể làm, Má sẽ làm! Xuất thân từ khóa III Trường Cao cấp Phật học Việt Nam (nay là Học viện PGVN tại TP.HCM), Má là một trong những tấm gương cho sự dấn thân để hàng Ni trẻ noi theo. Nếu ai đó thường để lại một câu nói khiến người khác ấn tượng khi nghĩ về người đó thì Má lại không để lại câu nào hết. Má chỉ để lại trong lòng mọi người những hình ảnh sống động về sự lăn xả trong công việc, là nụ cười bên những giọt mồ hôi, là sự cần kiệm, quên mình vì lợi ích chung. Má chỉ có vậy, chỉ có vậy thôi mà ngôn ngữ cũng không nói hết được tình thương và hạnh nguyện của Má. Kể về Má, có lẽ sẽ không thể nào kể hết được, văn tự thế gian xin để dành cho tâm ngữ họa bày.
Vâng! Má Nhi là vậy. Ở Người, chỉ có hành động chứ không có bàn luận suông. Hành động không vì cho cá nhân riêng mình bởi hạnh phúc của cộng đồng, của đoàn thể sẽ có giá trị muôn đời và niềm hạnh phúc ấy sẽ là chất liệu tắm mát tinh thần ta, làm tăng thêm niềm tin cho ta trên con đường dấn thân vì Đạo pháp và Dân tộc, tiếp nối những bước chân trần uy vũ của hơn 2500 năm xưa.
Nguyên Giác Hạnh (ĐSHD8-009)
Diễn đọc: SC Cát Nhã Liên