Môi trường sống trên trái đất đang bị ô nhiễm ngày một nghiêm trọng. Mặc dù có rất nhiều tổ chức, hội đoàn, chiến dịch ra sức tuyên truyền để bảo vệ môi trường sống nhưng hiệu quả chưa cao. Bởi chỉ một số ít cá nhân bảo vệ môi trường làm sao chống chọi lại với quá nhiều người thản nhiên tàn phá rừng, xả thải biển hồ, vứt rác bừa bãi, tàn sát động vật quý hiếm chỉ vì hám lợi. Vì thế, để chung tay với thế giới trong việc xây dựng hành tinh xanh, Việt Nam chúng ta cần bảo vệ môi trường một cách thiết thực hơn.
Giáo dục là điều hết sức cần thiết
Nhà trường là cái nôi trong việc dạy dỗ trẻ nhỏ yêu thiên nhiên. Dù không phải môn học nào cũng có khái niệm về môi trường, nhưng nếu khéo léo, giáo viên có thể lồng ghép vào đó để tiết học sinh động hơn. Nhất là những tiết ngoại khóa, rất hữu ích và thực tế để học trò quan sát môi trường quanh mình ra sao. Qua đó khiến học sinh lưu tâm. Lâu ngày sẽ khắc ghi vào trí não và có ý thức, trách nhiệm với mẹ thiên nhiên. Việc giáo dục từ nhỏ chính là điều kiện tiên quyết giúp các em sống không bàng quan với môi trường.
Người lớn cần phải làm gương
Để mọi người đều yêu lấy thiên nhiên thì người lớn cần phải làm gương. Bởi con nít thường học theo hành động của người lớn. Một khi cha mẹ, ông bà, anh chị vứt rác, khạc nhổ, tiểu tiện lung tung ngoài phố thì con nít xem đó là điều bình thường và bắt chước. Như vậy rất nguy cho trái đất. Nên người lớn cần có hành động tử tế với môi trường, và những lần như vậy nên nói cho con, cháu hiểu giá trị. Chẳng hạn: “Con nên bỏ rác đúng nơi quy định để tránh đường phố mất vệ sinh và người lao công đỡ phải vất vả”; hay “Cháu ăn quà bánh xong nhớ đừng vứt xuống đường nhé, cầm trên tay tìm sọt rác mà bỏ vào”. Nếu người lớn làm sai mà bị trẻ con “chỉnh” thì cũng phải xin lỗi vì hành động phá hoại môi trường của mình. Có như thế, tư tưởng làm đẹp cho trái đất luôn in sâu trong tâm trí mọi người từ trẻ đến già.
Nhắc nhở nhau
Một người bạn của mình (hoặc người xa lạ) chuẩn bị tiểu bậy ở gốc cây, bức tường thì nhẹ nhàng khuyên không nên làm thế mà tìm nhà vệ sinh gần nhất. Tương tự, hành động vứt rác động vật ra sông, chăn nuôi làm bẩn ao hồ… cũng cần được những người có lương tâm nhắc nhở, khuyên bảo. Lời khuyên nên chân thành, ấn tượng, thuyết phục để người sai dễ nhận ra khuyết điểm mà bỏ (nếu mức độ nghiêm trọng hoặc cố tình tái phạm thì nên nhờ chính quyền địa phương can thiệp).
Trừng trị nghiêm khắc
Ngoài việc dùng những băng rôn, khẩu hiệu tuyên truyền bảo vệ môi trường thì chính quyền địa phương cũng cần phải xử lý nghiêm những hành vi xả thải, tàn phá rừng, săn bắt các loài thú quý hiếm (như việc lấy ngà voi, sừng tê giác, tay gấu…). Đặc biệt là không dung thứ những cán bộ thoái hóa, biến chất, thỏa thuận với cái xấu trong việc tiếp tay tàn phá rừng. Chỉ có những hành động thiết thực như vừa nêu trên mới mong môi trường của nước ta không còn ô nhiễm.
Nguyễn Thanh Vũ