Hoa sen xinh đẹp biết dường bao
Có tự ngàn xưa hay thuở nào
Hoa trắng dệt thành màu bạch ngọc
Nhụy vàng kết tụ ánh trăng sao.
Nếu có ai đó hỏi tôi, loài hoa nào đẹp nhất? Tôi trả lời: Hoa Sen!
Thật vậy! Không biết tự bao giờ. Mỗi khi ngắm nhìn hoa sen, tôi có cảm giác thật gần gũi, như thật thân quen. Tạo hóa đã ban cho hoa sen nét đặc biệt mà không loài hoa nào có được. Dưới ánh nắng gay gắt của mùa hè, những loài hoa khác đều ủ rũ, nhưng riêng hoa sen lại càng trở nên đẹp rực rỡ, từ sen hồng cũng như sen trắng, mùi hương thơm ngát nhưng lại rất thanh tao. Cây sen từ lúc nảy mầm, nằm im dưới đáy ao cho đến lúc lớn lên, xòe ra những tán lá, trổ hoa, vươn lên khoảng trời xanh mênh mông là cả một quá trình nhẫn nại, cứ từng ngày, từng ngày tăng trưởng. Ta yêu hoa không chỉ vì dáng hoa và mùi hương mà còn yêu bởi sự tận hiến vô cùng của hoa, ví như ân đức bố thí của chư Phật.
Tất cả bộ phận nào của hoa cũng đều hữu ích. Từ những bông hoa cúng Phật, gương sen, hạt sen, tim sen, lá sen, ngó sen, rồi củ sen. Ngay cả thân sen cũng cống hiến cho đời những sợi tơ mong manh để dệt nên những mảnh vải quý. Hoa sen mang cả linh hồn của dân tộc, thật đằm thắm dịu dàng, thanh khiết và hồn nhiên, tao nhã và thoát tục. Sống trong bùn nhưng lại vươn lên từ bùn, gần bùn nhưng tỏa hương thơm ngát. Dù sống trong bùn lầy nhưng vẫn không hề bị vấy bẩn, không bị ràng buộc, vẫn vươn mình tìm đến sự thoáng đạt của hư không. Những đóa hoa sen ấy luôn thầm lặng, dâng hiến cho đời vẻ đẹp giản dị, thanh tao, mộc mạc mà gần gũi, sớm chiều vẫn khiêm nhường lặng lẽ tỏa hương cho đời. Cho đến khi hoa tàn rũ, vẫn trọn vẹn một làn hương.
Thân, bông, cành lá đều chung gốc
Nhân – Quả đồng thời chẳng phải hai
Sóng nước muôn trùng nào có khác
Nhiệm mầu lý đạo thật không sai.
Do những đặc tính “Cư trần bất nhiễm trần”, nên hoa sen thật gần gũi với triết lý trong đạo Phật, đó là Từ bi, Trí tuệ và Đức hạnh. Những đóa hoa sen bất diệt dưới chân Đức Thế Tôn, chư vị Bồ tát, trên các phù điêu quanh chùa, là biểu tượng văn hóa của dân tộc, của Phật giáo Việt Nam, vừa gắn liền với đời sống thực tại của con người. Trải qua bao thăng trầm trong lịch sử, hoa sen vẫn luôn đồng hành, vẫn bén rễ vào trong tâm thức của những người con đất Việt.
Hạ lại về mùa sen hồng đua nở
Mùa gieo duyên Phật tử khắp bốn phương
Mùa Tăng Ni tu tập tại Hạ trường
Trí huệ phát như bình minh ló dạng.
Mỗi khi hạ về, trên những cánh đồng sen, từng bông hoa đua nhau nở rộ, tỏa hương thơm ngát. Và mùa sen cũng là mùa An cư kiết Hạ của Tăng chúng. Mỗi mảnh Y chúng Tăng khoác lên, như những cánh sen vàng tỏa sáng, bước đi trên lộ trình Giải thoát, không vướng chút bụi trần. Mùa hạ mang bao sức sống cho từng đóa sen, cũng là mùa hoa Phước, hoa Trí tuệ nở ra trong mỗi người con của Đức Như Lai. Những người con Phật giống như những đóa sen, chân thành, giản dị, mộc mạc nhưng cao quý vô ngần. Có một nhà thơ đã ví nét đẹp thuần khiết, thanh cao của một người Tu sĩ với hoa sen: “Sen sanh trong nước biếc, bụi nhơ khó vấy bợn đến hoa, tuyết sáng, ngọc trong khó sánh bề tư chất.”
Những đóa hoa mùa hạ, những đóa sen vàng luôn tỏa sáng trong mỗi mùa An cư, mang hương giải thoát bay khắp muôn phương. Mỗi một trường Hạ là một hồ sen thơm ngát. Nơi đây, Tăng chúng trở về tinh tấn tu học giáo pháp của Như Lai, tâm ý được tĩnh lặng, năng lực thiền định càng thêm vững chắc. Vì thế, hình ảnh hoa sen và người Tu sĩ được ví như một, hoa sen mang hương thơm cho đời và người Tu sĩ tinh tấn tu hành trong ba tháng hạ có thể thành tựu đạo hạnh và sở học Phật pháp, đem lại lợi ích cho chúng sanh.
Các bậc Tôn túc tu hành thanh tịnh, trang nghiêm giới đức chính là hình ảnh tiêu biểu cho những đóa sen vàng, luôn hướng đến sự thuần khiết, thực hành theo chân lý nhiệm mầu mà Đức Phật đã truyền trao. Sống trong thế giới đầy những cám dỗ nhưng không gì có thể làm ô nhiễm sự thánh thiện, trong sáng của những trang Thích tử, là sứ giả của Đức Như Lai. Những bậc Tôn túc đó, không những cầu giải thoát cho mình mà còn trải lòng bi mẫn đến khắp chúng sanh. Những đóa sen ấy đã sống một cuộc đời thật cao đẹp, cuộc đời dâng hiến cho vạn loại hàm linh.
Thật đẹp thay khi mỗi người con Phật là một đóa sen tinh khiết!
Thật hạnh phúc thay khi được làm con của Đức Thế Tôn!
Chúng ta, những người con Phật hãy tự hoàn thiện bản thân mình để tự hào là một đóa sen trong vườn sen thơm ngát.
Mộc mạc ưa nhìn vẻ đẹp xinh
Trắng hồng rực rỡ ánh lung linh
Hương thơm bay nhẹ làn gió thoảng
Nghiêng theo làn gió đẹp hết mình.
Trung Sương (ĐSHĐ-129)