Phật Đản Sanh, mong sao độ sanh chúng
Chuyển đau thương để tìm lấy nguồn vui
Đã bao kiếp hồng trần ta vướng bụi
Quên, quên đi, hạt giống mộng Bồ Đề
Phật ra đời, hướng dẫn khỏi bến mê
Ngài thuyết pháp Tất Đàn không ngăn ngại
Bởi sanh linh không sống bằng thực tại
Nên đau thương, vì mộng tưởng đảo điên
Thế giới này, mãi sống trong ảo huyền
Nên Ngài nói Tất Đàn cho thế giới
Kết quả này ta chẳng cần chờ đợi
Trồng nhơn lành, gặt quả tốt thẳng ngay
Vì nhơn duyên nhiều kiếp phải trả vay
Nên Ngài dạy Tất Đàn để đối trị
Nếu chủng tánh van xin hay quỳ lụy
Bằng những lời khuyên nhủ nơi đức tin
Tin nơi mình chuyển hóa được nghiệp mình
Không ai khác, ngoài ta là nhân tố
Địa ngục, Tu Di, do tâm dẫn độ
Hắc – Bạch vô thường, là ngày sáng, đêm đen
Nếu tâm ta không chịu sửa, luyện rèn
Thì Thể tánh tịnh minh nào trong sáng?
Phải huân tu để tâm kia xán lạn
Dụng là Tâm, Tánh là thể chẳng hai
Như sóng, nước chẳng hai cũng chẳng một
Đệ nhất nghĩa Tất Đàn là cao tột
Nhìn vạn pháp do nhân duyên hòa hợp
Duyên khởi trùng trùng, y theo thứ lớp
Không có gì tự ngã, mà tự thành
Vén bức màn, để độ khắp sanh linh
Về Bến Giác đặng cứu an muôn loại
Là tâm nguyện, độ sanh mười phương Phật.
TKN. Phước Giác (ĐSHĐ.116)
- Tứ Tất Đàn: Thế giới Tất Đàn, Vị nhơn Tất Đàn, Đối trị Tất Đàn, Đệ nhất nghĩa Tất Đàn.
- Tứ Tất Đàn: Thế giới Tất Đàn, Vị nhơn Tất Đàn, Đối trị Tất Đàn, Đệ nhất nghĩa Tất Đàn.
- Vén bức màn vô minh cho chúng sanh.