“Chị ơi! Em mất ví rồi!”
Mới sáng mở máy ra, nhận được tin nhắn em trai.
Em nói giờ em bàng hoàng và đau lắm, tất cả giấy tờ cũng như 5 triệu bạc – 2 tháng lương tằn tiện an không dám tiêu, ăn nhín nhịn thèm. Biết bao nhiêu dự định ấp ủ, nào là mua quà tặng mẹ, trang trải tiền học phí,… Vậy mà tối qua ra đường, bỏ ví trong cốp xe thế mà lại mất. Sáng nay lên lớp học mở ra tá hỏa.
Em nhắn tin cho tôi, em nói lòng em giờ như lửa đốt. Hiện tại, em vẫn phải ở trường, vì sáng nay nhóm của em thuyết trình. Em nói em đau từng khúc ruột, giờ em chỉ mong em có thể tìm lại được tiền, tìm lại được giấy tờ.
Tôi nói em bớt suy nghĩ lo tập trung để thi cuối kỳ cho tốt. Tiền mất đi thay người. Biết là tiền em làm dành dụm cực khổ, nhưng biết bao mảnh đời bất hạnh ngốn mấy tỉ để chữa bệnh. Em phải nghĩ tích cực lên.
Những lúc như vầy càng nên chiêm nghiệm nhiều hơn giáo lý nhà Phật, mọi thứ đều vô thường, cái gì cũng có nhân duyên của nó, lần sau ra đường bỏ ít ít tiền thôi, cũng như bớt chểnh mảng lại, tiền đâu người ở nơi ấy. Giờ điều đầu tiên là thi xong lo về nhà kiếm lại mọi ngóc ngách nữa, nhờ thêm bạn bè kiếm hộ.
Và hơn nữa, nếu mất rồi thì thôi xem như đó là một bài học, người làm ra tiền bạc, giấy tờ chứ đừng để nó chi phối quá nhiều.
Con ta tài sản ta
Người ngu nghĩ như vậy
Thân ta còn chưa có
Con đâu? Tài sản đâu.
(Kinh Pháp Cú)
Mất thì cũng mất rồi nên đừng buồn nhiều quá. Giờ cứ tìm nếu không có thì cứ tác ý chân chánh của đi thay người, cả cuộc đời tài sản làm ra sẽ là en nờ (N) lần 5 triệu, đừng vì một số tiền nhỏ mà mất đi hạnh phúc to. Vui buồn tự tâm, cố lên em, chỉ cần ngẫm nghĩ kĩ, sâu hơn một tí thì số tiền ấy cũng sẽ chẳng là gì? Và giữa những nghịch cảnh lớn hơn về sau em sẽ có thêm kinh nghiệm chuyển hóa nỗi khổ niềm đau, nếu biết áp dụng giáo lý Phật-đà cao siêu nhiệm mầu. Mong em sẽ luôn bình tâm, em nhé. Thương em!
Nhuận Vũ (ĐSHĐ-115)
Diễn đọc: SC Thánh Thảo