Kính dâng Giác linh Cố Ni Trưởng thượng NHƯ hạ NGỘ
Viện chủ chùa Vạn Hạnh Q.10
Văng vẳng đâu đây tiếng chuông chùa
Mây bay, vờn lá, sóng giỡn đùa
Quyện hồn lữ khách, về bến cũ
Dặt dìu, khoan nhặt, mặt nước khua.
Hằng năm, khi tiết trời chuyển sang thu, hương Vu Lan lại về tỏa ra thơm ngát trong từng cánh hoa. Mùa báo hiếu! Trong lòng chúng con cũng nao nao theo từng cảm xúc khi nghĩ đến Cha Mẹ, những người đã khuất.
Đạo Phật luôn lấy hạnh hiếu làm đầu, luôn hướng mọi người tìm về đạo đức tâm linh. Nhớ ơn Cha Mẹ, ơn Thầy Tổ, ơn đất nước, ơn vạn loại hàm linh.
Vu Lan năm nay, lòng con dâng lên thật nhiều cảm xúc. Mùa Vu Lan vắng Thầy! Con tưởng chừng như chỉ mới hôm qua, hình bóng Thầy luôn in đậm trong ký ức chúng con.
Hoa hồng vàng, dâng Tôn Sư khả kính
Bậc dẫn đường, thoát khỏi bến sông mê
Biết quay đầu, bờ giác đặng trở về
Thầy vắng bóng, còn đâu con dâng cúng!
Vu Lan năm rồi, chúng con còn may mắn, được cài lên áo Người đóa hồng vàng, cùng chúc mừng khánh tuế Thầy thêm một tuổi hạ, thế mà giờ đây, Thầy đã như một áng mây bay thong dong miền Lạc cảnh.
Kính bạch Giác linh Thầy!
Nếu Cha Mẹ là người đã sinh ra chúng con, là điểm tựa vững chắc để chúng con vào đời, thì Thầy chính là người đã dẫn dắt chúng con tìm đến với Đạo, đã khơi nguồn năng lượng an lành trong con. Không chỉ riêng con mà hầu như tất cả đệ tử xuất gia hay tại gia đều có cảm giác thật bình an khi bên Thầy.
Ước gì con tạo xoay vần
Thời gian trở lại, đặng phần an vui
Được Thầy chỉ cách lau chùi
Thân tâm thanh tịnh, đượm mùi thiền gia
Làm sao kéo được sát na
Trở về quá khứ, như ta mong chờ!
Thôi thì, cứ sống trong mơ
Lật tìm những nét trang thơ của Thầy
Chấm, phá, như những vầng mây
Thong dong tự tại, đời Thầy vân du.
Nếu có thể quay ngược được thời gian, con mong sao lại được trông thấy Thầy. Suốt cả cuộc đời, Người luôn vui với nếp sống bình dị, thanh bần của chốn Thiền môn, đã dâng hiến đời mình cho sự nghiệp hoằng hóa, độ sanh, làm tất cả cho Đời, cho Đạo bằng cái tâm bất cầu lợi. Cả một đời, Người luôn âm thầm, lặng lẽ nuôi nấng, dạy dỗ đàn hậu học, dẫn dắt hàng đệ tử tại gia chúng con từng bước đến với Đạo pháp, giúp chúng con vượt qua những chông chênh của cuộc đời để tìm về bến bờ hạnh phúc, làm điểm tựa tâm linh, cho chúng con niềm tin vững chắc vào Tam bảo, dạy chúng con sống đúng theo tinh thần của người con Phật. Con vô cùng trân quý những duyên lành ấy!
Bằng Thân giáo, Khẩu giáo và Ý giáo, Thầy đã tưới tẩm mảnh vườn tâm của chúng con. Mỗi cử chỉ, lời nói, suy nghĩ của Thầy đều là một bài học vô cùng quý giá với chúng con. Tiếc thay! Thời gian đã lấy đi sức khỏe của Người! Khi duyên trần đã mãn, Thầy đã từ bỏ cõi Ta bà, nhẹ gót thảnh thơi về thế giới Cực lạc, nơi có chư Phật, chư Bồ tát đang mong chờ. Giờ đây, tuy chúng con không còn được gặp Thầy nữa, Người đã trở về cảnh giới vô sanh bất diệt nhưng công đức và đạo hạnh của Thầy vẫn luôn ngời sáng.
Nghĩ về Người, lòng con cảm thấy ấm áp vô cùng, nhớ đến Thầy, như đứa con thơ nghĩ về Mẹ. Mùa Vu Lan năm nay, dù Thầy không còn nữa nhưng những kỷ niệm về Người vẫn lưu giữ mãi trong con. Những bài học không lời của Thầy sẽ theo con suốt cuộc đời, trên bước đường tu học Phật.
Bảo Tháp, Thầy gởi hình hài
Sáng chiều nhang khói, hôm mai kính thờ
Đời Thầy là một bài thơ
Chẳng màng danh, lợi, nương nhờ Phật ân
Chúng con lễ bái ân cần
Đàm hoa tái hiện, phân thân Ta bà.
Vu Lan về, con xin được niệm ân Thầy, ơn Cha Mẹ, ơn Tổ quốc, ơn vạn hữu muôn loài. Con xin kính dâng lên Thầy với tất cả lòng biết ơn vô hạn.
Kính nguyện cầu hồng ân Tam bảo gia hộ Giác linh Thầy cao đăng Phật quốc, sớm hội nhập Ta bà, lèo lái con thuyền Bát nhã để hóa độ chúng sanh thoát khỏi bờ mê, trở về bến giác.
Trung Sương (ĐSHĐ-119)