Chúng ta được sanh làm thân người, là một nhân duyên thù thắng. Thọ ơn cha mẹ cho sắc vóc, hình hài. Tuy phải mang nặng, đẻ đau, nhiều vất vả, cực nhọc, thế nhưng mẹ ta vẫn hạnh phúc chào đón ngày con chào đời.
Thế giới của mẹ bây giờ chỉ có con, chỉ toàn là bỉm sữa, là những câu hát, lời ru với tất cả tình thương bao la, bất tận.
Mẹ cười hạnh phúc khi nghe con bập bẹ hai tiếng Mẹ, Cha. Mẹ vui với những giấc ngủ say nồng của con, vui với những câu hỏi ngây thơ mà con đã hỏi hàng trăm lần, vui với những bước chân con chạy lon ton quanh mẹ. Cứ thế mà mẹ ngày một già cỗi, đôi tay đã chai sần theo dòng thời gian khôn lớn của con.
Giờ đây con đã trưởng thành, không còn quanh quẩn ở bên mẹ. Thế giới của con đầy màu sắc, đầy niềm vui, trong công danh, sự nghiệp, nơi không hề có bóng dáng của mẹ. Mẹ vui theo niềm vui của con và rồi mẹ cũng đau lòng trước những lời nói bướng bỉnh, ngỗ nghịch của con.
Con lớn rồi, mẹ cũng ít khi gặp mặt, nếu có chỉ là những lần vội vàng con chào tạm biệt, mẹ chưa nói lời gì con đã vội đi. Nếu có quan tâm, hỏi thăm thì con gắt gỏng, bảo rằng con đã lớn, cần có cuộc sống riêng, cần có thế giới riêng. Nghe vậy, mẹ chỉ ngậm ngùi rơi nước mắt. Con đâu biết rằng:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
Chúng ta sẽ có cuộc sống mới, hạnh phúc mới, nhưng sẽ không có một ai lo cho ta đói, no bằng mẹ, cũng chẳng ai quan tâm đến những vui, buồn của ta bằng mẹ.
Những lỗi lầm ở quá khứ, chúng ta hãy sửa đổi và viết lên những trang giấy mới bằng tình thương và lòng biết ơn vô hạn đối với mẹ. Vậy nên, hãy để dành cho mẹ một góc nhỏ trong trái tim của ta. Để khi mỏi mệt, hay khi gặp khó khăn, vấp ngã, chúng ta có nơi để trở về, nương tựa hơi ấm và tình thương của mẹ.
Tuổi thơ của con luôn gắn liền với cha. Từ nhỏ con đã lẽo đẽo theo cha đi khắp nơi. Thấy bóng dáng của cha là con liền chạy đến, nói vớ vẩn, hỏi vu vơ… Cha thường chở con đi học bằng chiếc xe đạp sườn ngang, thường hay cắt tóc, hay nhường thức ăn ngon cho con.
Những gì tốt đẹp nhất, cha đều giành hết cho con, vì con mà cha hy sinh tất cả. Bóng mây lặng thầm che chở đời con. Cứ thế mà ngày qua ngày, năm qua năm con được sống khôn lớn trong tình thương của cha. Từ trước đến giờ con vẫn sống bình yên, hạnh phúc, cứ tưởng cuộc đời yên ả, dễ dàng. Đến khi cha mất, một mình con phải bươn chải, tự vượt qua những chông gai, thử thách. Khi ấy, con mới nghẹn ngào nhớ đến cha, nhớ đến những nỗi vất vả mà bao năm qua cha đã hy sinh thầm lặng, không nói một lời. Nhớ đến những bữa cơm đoàn tụ có cha và mẹ, hạnh phúc thật đơn giản, nhưng quý giá biết bao.
Sợ lắm khi con khôn lớn nhưng cha không còn nữa. Sợ lắm đường đời đầy chông gai, thử thách không còn cha ở bên chỉ dạy. Sợ lắm khi một mình con bước đi bơ vơ, lạc lõng trên đường dài hiu quanh. Sợ lắm khi nhìn lên di ảnh bỗng chạnh lòng thương nhớ về cha.
Giờ đây, chỉ còn một mình, con phải bước tiếp, chẳng còn ai ngóng trông chờ đợi con mỗi ngày, chẳng còn những lời quan tâm, động viên khi con gục ngã, chỉ còn lại đây nỗi nhớ cha da diết.
Con muốn nhìn thật kỹ khuôn mặt cha, muốn nhìn những nếp nhăn trên vầng trán, muốn được nghe giọng nói ấm áp của cha. Con muốn níu kéo thời gian, hàng ngàn ước muốn, chẳng bằng một ước muốn cha vẫn sống mãi bên con.
Dù người đã rời xa thế gian, nhưng tình yêu thương của cha sẽ luôn là nơi để cho con trọn đời nương tựa. Bàn chân con sẽ tiếp tục bước đi vững vàng hơn, xin cha hãy tin và dõi theo con cha nhé. Con mong ở phương trời xa cha mãi luôn yên bình.
Khép lại nỗi đau thương, con tiến bước về phía trước. Bởi lẽ, từng tế bào, từng nhịp đập, từng hơi thở trong con đều có ông bà, tổ tiên, đều có cha mẹ. Thế nên, con sẽ sống tốt hơn mỗi ngày. Lá rụng về cội, rồi lại làm dưỡng chất để tưới tẩm cho những mầm xanh phát triển. Lá chỉ thay đổi hình dạng, chứ chẳng mất đi bao giờ.
Cha mẹ tại tiền như Phật tại thế. Vậy nên, hãy thương yêu, chăm sóc khi cha mẹ còn hiện hữu. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi còn có cha mẹ và xin khắc ghi rằng:
Ai ơi xin nhớ đừng quên
Mẹ sanh cha dưỡng mới nên thân hình
Hiếu hạnh là ở nơi mình
Thương cha, kính mẹ tụng kinh nguyện cầu.
Vu Lan dâng tấm lòng thành,
Đến chùa cầu nguyện an lành song thân.
Ngày ngày báo hiếu, tri ân,
Quan tâm chăm sóc tinh cần hỏi han.
Mong cha mẹ được vui an,
Cầu cho cha mẹ kiện khang, tinh tường.
Cho con sức sống tình thương
Sống trong nhân nghĩa thiện lương chân thành.
Một mai gió rét tuyết sương,
Vắng cha, mất mẹ tang thương cõi lòng.
Vắng cha, vắng chỗ tựa nương
Mất mẹ, mất cả tình thương vỗ về.
Chắp tay quỳ dưới Phật đài
Nguyện cầu cha mẹ tái lai cõi lành.
Giọt nước mắt chảy xuôi gành,
Ân tình cha mẹ đâu đành lãng quên!
Thanh Trúc (ĐSHĐ-132)