Chuột túi tìm gặp rồng và đề nghị đổi cái cổ của mình bằng cái cổ của rồng. Rồng hỏi:
– Này chuột túi! Vì sao cậu lại thích cái cổ của tôi?
– Vì cái cổ của anh dài gấp đôi cổ tôi. Nếu được như vậy, tôi sẽ đón ánh bình minh rực rỡ của khu rừng mà không cần phải leo lên một quả đồi nào…
– À, ra thế! Rồi sao nữa nào?
– Tôi sẽ hái quả trên cao một cách dễ dàng, nhanh chóng mà không cần phải nhảy cao…
– Thế à? Còn gì nữa không, nói nốt đi!
– Vâng, với cái cổ dài ấy, tôi sẽ uống nước suối mà không cần phải lội xuống nước, anh ạ!
– Cái mà cậu muốn có cũng chính là cái tôi cần. Nhưng nếu cậu có cái cổ dài như tôi thì kẻ thù rất dễ phát hiện và săn đuổi, mà cậu lại không thể bay được như tôi nên cậu sẽ gặp nguy là cái chắc. Thế nào, bây giờ cậu có thích đổi cái cổ của tôi nữa không?
– Thôi, thôi! Tôi hiểu ra rồi, tôi không đổi gì nữa!
Thế mới biết, không có cái gì tự dưng toàn hay, toàn tốt như ai đó từng suy nghĩ.
Diệu Lan (ĐSHĐ-008)