”
Phật pháp sáng soi cho đời tươi sáng, mưa thuận gió hòa cho đời bớt cơn đói lạnh. Sạch nạn binh đao tan lòng thù hận, từ bi mở rộng cho thế giới hòa bình chúng sanh an lạc…” Khóa Huân tu định kỳ mỗi năm của Học viện đã kết thúc mấy ngày rồi, mà âm thanh phục nguyện mỗi buổi trai đường của Thầy trưởng khoa Triết học Phật giáo như vẫn còn vang vọng, thỉnh thoảng ra vườn vẫn nghe các Ni sinh nhắc nhau ôn lại những ý niệm tốt lành này.
Con đủ duyên được tham dự Khoá Huân tu đã 4 kỳ, mỗi lần đều cảm thấy thật phước lành. Được diện kiến đức đệ tứ Pháp chủ, cũng là Viện trưởng Học viện trong các buổi họp cùng chư Tôn đức, để thấy sự tinh anh, tầm nhìn xa rộng của một bậc Trưởng thượng. Được tháp tùng những vị Thầy khả kính từng là Giáo thọ sư của mình trong các buổi học về Sư phạm hay báo cáo chuyên đề, rồi thời khóa tu tập; được cùng Đại chúng dự vào bầu không khí hân hoan, nhắc nhở nhau tinh tấn và cẩn trọng hơn trong những ngày chư Tôn đức trở về cộng tu, … Mỗi buổi tối an ổn ngồi thiền trong không gian tĩnh mịch, bên những vị thiện hữu tri thức lớn, ngước nhìn đại Phật tượng từ bi, con luôn thấy mình thật có phước duyên, lòng trào dâng lòng biết ơn Tam bảo…
Khoá Huân tu năm nay tập trung vào các sinh hoạt khoa học, với riêng con và Ni chúng Nội viện còn là kỳ chia tay, thêm một vị Ni sư Quản viện rời đi để tập trung cho công việc khác. Vậy là các vị Sư lớn trực bên Nội viện đều đã kết thúc nhiệm kỳ làm việc của mình, chỉ còn lại Sư trưởng ban dẫn dắt hơn 500 Ni chúng, với “mấy cây măng” chưa chịu lớn là chúng con.
Các bạn nhỏ hỏi con có buồn không? Cũng định buồn rồi chứ, mà công việc cứ liên tục, nay nhớ lại cũng đành tặc lưỡi, cuộc đời có buổi hội họp nào mà không phải ly tan? Mình cũng đâu thể ăn đời ở kiếp một chỗ với những người cố định nào? Hơn nữa, con nghĩ mình đã rất may mắn khi những ngày đầu chập chững vào Nội viện, được sự dẫn dắt, cộng tu và học việc với tất cả quý Sư. May mắn hơn nữa là dù tuổi đời con gần với lớp học trò của quý Sư, nhưng vẫn được các vị xem là một người cộng sự đắc lực, mọi công việc và vấn đề chung riêng đều chia sẻ rất thẳng thắn, rõ ràng. Quý Sư khiến con cảm phục ở chỗ dù tuổi đời tuổi đạo đều lớn, công việc thì nhiều, mà hễ vô phiên trực là có mặt trên từng cây số với các em. Nhiều đêm khuya muộn, vẫn dạo qua các dãy phòng để chăm sóc giấc ngủ cho Đại chúng. Có đôi lần bận việc đột xuất, Sư nhắn tin “cô xin nghỉ tụng kinh nha Đức!” Nếu không kịp báo trước, sẽ giải thích lý do rất rõ ràng ngay sau đó. Mấy lần đầu đọc tin nhắn, con ngạc nhiên pha lẫn cảm động, không nghĩ một vị Sư lớn lại khiêm nhường cẩn trọng với người nhỏ như thế… Những cảm xúc tốt đẹp này từ nay sẽ khép lại, để mở ra những cái khác, hy vọng cũng tốt đẹp theo cách riêng nào đó.
Nghĩ cuộc đời này đúng là hành trình trải nghiệm. Đã là trải nghiệm thì chỉ có thể hết lòng khi đối diện và trân trọng lúc qua đi, vì kết thúc rồi thì không bao giờ quay lại như trước nữa…
Trân trọng và biết ơn, khóa Huân tu 2025.
Suối Thông (ĐSHĐ-142)