Do sinh ra trong một gia đình khá giả nên bé Lan có cuộc sống như một nàng công chúa. Lan muốn gì ba mẹ cũng chiều, Lan thích gì ba mẹ cũng mua. Căn phòng bé bỏng của Lan được ba mẹ sắm cho nhiều thứ đắt tiền, nào là: búp bê Barbie, đồ chơi xếp hình lego, giày dép, quần áo… và còn rất nhiều thứ linh tinh khác. Thấy Lan vui, ba mẹ cũng hạnh phúc lây. Thế nhưng một ngày nọ, Lan buồn.
Chú cún Chihuahua của Lan nuôi tự dưng mất tích. Lan không không khóc nhưng cứ mặt ủ mày chau. Mỗi trưa đi học về, Lan lại ngồi bên cửa sổ phòng ngủ nhìn ra vườn hoa và đăm chiêu. Ba mẹ gọi dùng cơm, xem phim, họp mặt gia đình… nhưng Lan chẳng thèm lên tiếng. Thấy con buồn, ba mẹ lo quá nên ra sức làm cho Lan vui bằng nhiều món đồ chơi mới lạ, rồi còn dẫn Lan đi siêu thị, nhà hát… để giải khuây. Thậm chí, ba mẹ còn mua cho Lan hai chú chó Chihuahua khác để Lan vui cười trở lại. Tuy nhiên, Lan vẫn không hết buồn, ngược lại còn cáu gắt với ba mẹ: “Ba mẹ để con yên”, “Phiền quá đi”, “Đừng mua gì nữa, con không thích”… Hoảng quá, ba mẹ Lan vội đưa con đến gặp bác sĩ, nhưng kết quả cô bé chẳng có bệnh gì ngoài chuyện… buồn!
Trẻ con cũng như người lớn, đều có nhiều cảm xúc xen lẫn: vui, buồn, ghét, giận… Vì vậy, việc trẻ buồn là một điều hết sức bình thường, không có gì đáng ầm ĩ. Thay vì tìm cách cho con vui bằng những thứ đồ chơi đắt tiền, ba mẹ hãy đặt mình vào hoàn cảnh của con, hiểu con cần gì hơn là làm theo ý mình. Tâm sự, khuyên nhủ và cho con có không gian riêng để vơi đi nỗi buồn là đều vô cùng cần thiết. Như tiến sĩ Maurice J. Eilas, giáo sư khoa tâm lý học thuộc trường đại học Rutgers (Mỹ) đã nói: “Nếu phụ huynh luôn tìm cách giải tỏa sự buồn phiền của con cái thì chúng sẽ không phát triển được khả năng chịu đựng, hoặc khả năng giải quyết một vấn đề khó khăn, không có tính kiên nhẫn. Nói cách khác, đứa trẻ sẽ không phát triển được những khả năng có thể giúp bản thân đạt đến thành công và hạnh phúc…”.
Đặng Trung Thành (ĐSHĐ-008)
Diễn đọc: SC Quảng Hiếu