Nhiều ký ức lại về hơn 30 năm xa cách ngôi chùa này. Trước năm 1991 tuần nào cũng vậy, thứ 3, 5 và thứ 7 là Thầy trò lên chiếc xích lô rời Huê Lâm về Từ Nghiêm để nghe Thầy (Sư trưởng thượng NHƯ hạ THANH) giảng dạy cho Ni chúng tu học. Tôi không khóc nhưng mắt vẫn cay, nhìn lên bàn thờ Tổ, hình Thầy tôi đặt chính diện, bên dưới là một bức hình nhìn không rõ nhưng không phải là Sư bà Như Hoa trong Ban Quản trị Tổ đình Từ Nghiêm được Thầy tôi đề cử làm Trú trì chùa Từ Nghiêm sau 1981. Đúng ra một Tổ đình chỉ có Ban Quản trị không có Trú trì, danh từ Trú trì chỉ dành cho chùa mà thôi. Phật giáo sau năm 1975 có nhiều thay đổi một cơ sở của Tôn giáo phải có một vị Trú trì, Ban Quản trị là nhiều người cùng phân công làm việc, ai cũng có trách nhiệm chung lo, không ai độc quyền tự cá nhân như vậy thấy dân chủ hơn. Nhưng thời thế sống trong xã hội nào phải nhập vào đó. Quan trọng là tùy duyên đừng có biến mất, cùng chung nhau hòa hợp làm việc, miễn sao làm cho rạng rỡ Tông phong tiếp nối ngọn đèn chánh pháp, duy trì chí nguyện “Hành Bồ Tát Đạo” của Tôn sư. Làm được vậy mới xứng đáng là đệ tử của Thầy, con gái của Đức Phật. Ngược lại là con của ma, đó là lời Thầy tôi thường dạy hàng ngày.
Tôi có duyên được làm thị giả cho Người suốt thời gian dài 20 năm, ít nhiều tôi cũng bị ảnh hưởng Người qua những đức tánh chịu đựng, hy sinh, rộng rãi, sống vì mọi người, luôn thương người già và trẻ em, tướng nữ nhưng nam tánh. Chính vì vậy, tôi đã thành lập một gia đình Phật tử dùng danh xưng của Thầy tôi GĐPT NHƯ THANH năm 2002.
Người nằm xuống cho nghìn năm lưu dấu
Người ra đi muôn kiếp vẫn không quên.
Nhớ về Thầy, nghĩ về Thầy, là đệ tử trong chúng ta ai ai cũng phải có bổn phận trách nhiệm bảo tồn ngôi nhà Chánh pháp mà Thầy đã dày công xây dựng, hy sinh cả cuộc đời để ngày nay chúng ta mới được thọ hưởng từ giới thân huệ mạng cho đến cơ sở vật chất. Hãy nắm tay nhau để thắp sáng chí nguyện của Thầy và không hổ thẹn cuộc đời xuất gia của mình quý huynh nhé!
TKN. Như Tâm (ĐSHĐ-114)