“Giới” gọi là Ba La Đề Mộc Xoa, là Biệt giải thoát hay Bảo giải thoát. Có nghĩa là hành giả học Phật giữ giới nào là được giải thoát giới đó và giữ giới bảo đảm được an lạc, giải thoát hoàn toàn. Giới được hiểu là sự ngăn ngừa hành vi bất thiện của thân, khẩu, ý. Giới có công năng giúp giữ gìn bản thể thanh tịnh cho hàng xuất gia và tại gia. Đối với hàng xuất gia thì “Giới” còn giúp cho sự phát triển và hòa hợp của Tăng đoàn. Nơi nào nghiêm trì giới luật thì nơi ấy có cuộc sống an lành và hạnh phúc.
“Biển” là nơi cung cấp nguồn hải sản khổng lồ và nhiều đặc sản quý hiếm như, ngọc trai, san hô… “Biển” là kho dự trữ vĩ đại của những khoáng sản có ích, tài nguyên sinh học, năng lượng cũng như những nguyên liệu… đồng thời có công năng vượt trội, xô dạt những thứ nhơ bẩn vào bờ và không dung chứa tử thi.
Đối với “Biển Phật pháp” có công năng dung chứa và dung nạp muôn trùng pháp, cũng là nơi dung nạp từ những Phàm phu, trở thành bậc Thánh nhân, là chiếc “phao nổi” khổng lồ để đưa chúng sanh vượt khỏi trần lao khổ hải. Đặc biệt, Biển Phật pháp không dung chứa những người “Phá giới”, chỉ giúp chúng sanh “Tịnh hóa thân tâm” trở về Phật tánh thuần chơn.
“Giới” phát huy công năng vô tận, giúp cho con người xây dựng nền đạo đức cá nhân và diệt tận mọi tham, sân, phiền não, khổ đau trong cuộc sống. “Biển” có những gợn sóng lăn tăn, có lúc “sóng” dâng trào cuồn cuộn, chính lúc ấy là sự phát huy cao độ của gió. Vì vậy, Hành giả học Phật, nghiêm trì giới luật chính là phát huy hiệu năng của “giới”. Hành giả tinh tấn tận diệt những ngọn “Gió” thịnh, suy, hủy, dự, xưng, cơ, khổ, lạc. Ðó là tám ngọn gió “Tâm” của chúng sanh lúc nào cũng thổi, có lúc gió thổi nhẹ nhàng, mát mẻ, có khi thổi mạnh như những cơn giông tố.
“Giới và biển” là những yếu tố quan trọng, là bức thông điệp bất tận trong giáo pháp Phật Đà. Nếu hành giả phát huy công năng của “Giới” và thấu triệt chân lý của “Biển” sẽ trở thành mẫu người Thánh thiện, mang nhiều lợi ích cho tự thân và những người chung quanh. Vì vậy đức Phật dạy:
“Giới như biển không bờ
Như báu cầu không chán… ”
Ns. Thích Nữ Như Hương (ĐSHĐ-115)