Không phủ định đối tượng khách quan
Có thực tam giới duy tâm, vạn pháp duy
thức?
– Kinh: Nhất thiết pháp không (sarvadharmā
śūnyāh).
– Hoa Nghiêm: Ưng quán pháp giới tính,
nhất thiết duy tâm tạo.
– Duy thức học không phủ định sự tồn tại của tự thể tồn tại chân thực và thế giới hiện thực.
Mục tiêu của duy thức là phủ định cái hư vọng bất thực.
Bốn nguyên tắc tồn tại theo Phật giáo:
a) Xứ quyết định (desaniyama): Mọi vật tồn tại trong không gian,
b) Thời quyết định (kālaniyama): Mọi vật tồn tại trong thời gian nhất định,
c) Tương tục bất định (santānasya aniyamah): ai cũng thấy vật đó hiện hữu trong không gian và thời điểm,
d) Tác dụng hữu hiệu (krtyakriyā): Tác dụng với các vật xung quanh. => Không phủ nhận
đối tượng khách quan.
Tam thập tụng: Mọi hiện hữu tồn tại như các khái niệm mô tả (upācara, giả thuyết), xuất
hiện đa dạng.
– Các giả thác tồn tại dựa vào ba yếu tố :
a) Cú nghĩa hiện tiền (mukhyapadārtha) = phạm trù tồn tại, vật hiện diện,
b) Cảnh vực tương tự (tatsadrsa-visaya), vật tương tự được ám chỉ,
c) Công pháp (sādhārana dharma), đặc tính chung của vật ám chỉ mô tả và vật được dùng
mô tả.