Chị Năm ơi, đi chùa với tui nè” tiếng gọi văng vẳng từ đầu ngõ nhà tôi vang lên xua tan sự yên tĩnh buổi sáng. Con Lu Lu nhà kế bên bị đánh thức giấc ngủ ngon đứng phắt dậy sủa rân inh ỏi, cào cấu cánh cổng.
“Cái chị này phiền quá!” Cứ thứ bảy, chủ nhật y như rằng tôi bị tra tấn vì những lời rủ rê về chùa tu tập, làm công quả tích phước của bả. Thời gian cuối tuần người ta phải thư giãn, hội họp bạn bè; chùa vắng tanh có chi đâu mà vui chớ. Kể ra cũng làm lạ dù tôi tỏ thái độ không ưa thích có khi còn cằn nhằn nhưng sao mà bà chị này kiên nhẫn thuyết phục tôi đi chùa thế không biết? Cái suy nghĩ này len lỏi vào đầu, tôi định bụng gặp mặt cho bả một trận biết tay.
“Bữa nay Sư phụ về giảng pháp hay lắm nè chị Năm, chị thiệt có duyên lắm đó nha”, cô Bảy nói với dáng vẻ hồ hởi ra mặt, rồi đưa tay đẩy cánh cổng nhà tôi bước vào. Con Lu Lu thấy vậy nhảy phắt lên tường tính lao qua nhà tôi, chủ nó phải ra dắt vô chuồng trong tiếng gầm gừ có phần không cam tâm của nó. Còn tôi miễn cưỡng đáp, mình tu tâm nên không quan trọng chuyện đến chùa, Phật tại tâm, sống tốt có đạo đức cũng đủ. Mỉm cười cô Bảy nói: ”Chị tu tâm thế nào?”. Bị hỏi bất ngờ, tôi bối rối chống chế mình làm tốt không trộm cướp gì ai thế là tu tâm.
“Chị Năm có cảm thấy an lạc, tâm tư bình yên sau mỗi ngày làm việc và có yêu công việc đang làm không?” Cô Bảy hỏi. “Lúc có lúc không. Vả lại, áp lực công việc cao còn phải canh giờ đón con, làm cơm nên chỉ trông hết giờ về nghỉ cho khỏe.” Tôi lí nhí bộc bạch trước câu hỏi trực diện như vậy.
Cô Bảy nhẹ nhàng, từ tốn giải thích có công việc tốt nuôi đủ bản thân và gia đình phần dư dả đôi chút đem cho từ thiện nhưng tâm đầy rẫy sự bất an thì không phải là người biết tu tâm. Tôi nhìn chị với ánh mắt ngạc nhiên vì bất ngờ với câu trả lời; như hiểu ra vấn đề chị tiếp lời tu tâm đồng nghĩa với việc hiểu rõ và thực hiện hành động làm thiện và bất thiện theo đúng với quy tắc luật nhân quả. Ngắt lời chị, tôi muốn hiểu như thế nào gọi là thiện và bất thiện?
Phật dạy trong Trung Bộ 1, kinh Chánh tri kiến: sát sanh, trộm cắp, tà dâm, nói dối, tham, sân, tà kiến là bất thiện. Từ bỏ sát sanh, trộm cướp, tà dâm, nói dối, không tham, sân, chánh tri kiến là thiện.
Chị đem lời Phật dạy ra nói một cách rành mạch, quá ngạc nhiên tôi ồ lên một tiếng rõ to thắc mắc sao chị Bảy biết hay thế; vì tôi cho rằng chỉ có các vị trong chùa mới cần học kinh kệ để phục vụ cho sự tu tập. Chị dẫn tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Con Lu Lu nãy giờ cũng lóng tai nghe, chẳng còn sủa hay rên gừ gừ mà đưa mắt nhìn chúng tôi ra chiều hiểu biết lắm.
Chị nắm tay tôi khẳng định chắc nịch: “Em không giỏi giang gì đâu, nhờ biết quy y thọ Ngũ giới và thường xuyên đi chùa nghe giảng pháp, dự các khóa tu Bát Quan Trai do Thầy Trụ trì tổ chức cho Phật tử nên em mới hiểu ra”. Thì ra là vậy, hèn chi lúc nào tôi cũng thấy gương mặt chị tràn đầy an lạc, giọng nói sang sảng dù bước sang tuổi 55, nụ cười thường trực trên môi. Như tìm được cái phao cứu hộ, tôi nhỏ giọng xin chị cho đi chùa cùng để được làm công quả, thọ ngũ giới, dự khóa tu Bát Quan Trai; đặc biệt được nghe Sư phụ giảng dạy về cách tu tâm; rồi tôi sẽ dẫn các con về chùa cùng tu tập. Đang miên man suy nghĩ, giọng chị Bảy thúc giục vô lấy nón đội để trưa về nắng.
Vâng, chúng ta đi thôi. Hai cái bóng khuất dần đầu ngõ, con Lu Lu thiêm thiếp giấc ngủ dở dang.
TN. Giác Nguyện (ĐSHĐ-117)
Sc Vạn Dung diễn đọc